shī fēng
shī yǎng
shī yé
shī rú
shī zhòng
shī tú
shī dài
shī bǎo
shī xùn
shī shuài
shī yú
shī kǎi
shī zǐ
shī yǔ
shī zǔ
shī chuán
shī yǐn
shī shī
shī lǎo
shī kuàng
shī jiāo
shī lì
shī jūn
shī bó
shī rén
shī mén
shī shuō
shī fu
shī xiàng
shī xué
shī lǚ
shī shì
shī mó
shī gǔ
shī qī
shī mǔ
shī gōng
shī bǐ
shī shù
shī gū
shī mǔ
shī mó
shī zūn
shī bó
shī yǒu
shī pó
shī gàn
shī fǔ
shī diàn
shī jǔ
shī chéng
shī yí
shī jì
shī dào
shī shì
shī zhǎng
shī tài
shī chuán
shī yuán
shī dì
shī dé
shī shēng
shī jiàng
shī wáng
shī jiě
shī fǎ
shī zōng
shī xiōng
shī xīn
shī gōng
shī bīng
shī fu
shī láng
shī qí
shī tǎ
shī biǎo
shī zhàng
shī lǜ
shī fàn
shī niáng
bù gǔ
wàn gǔ
rěn gǔ
zhì gǔ
bó gǔ
piě gǔ
liè gǔ
shī gǔ
jiǒng gǔ
wǔ gǔ
dào gǔ
shuō gǔ
yǒng gǔ
jī gǔ
guān gǔ
fǎng gǔ
wàn gǔ
mó gǔ
jí gǔ
zhì gǔ
tài gǔ
diào gǔ
nǚ gǔ
lǎn gǔ
fǎ gǔ
cháng gǔ
chún gǔ
zhì gǔ
guàn gǔ
xiān gǔ
shèng gǔ
chōng gǔ
qióng gǔ
yuǎn gǔ
kuàng gǔ
xià gǔ
chóu gǔ
lóng gǔ
yàn gǔ
jiǎn gǔ
lǐ gǔ
qí gǔ
fǎn gǔ
mài gǔ
shàng gǔ
jīn gǔ
fàng gǔ
jù gǔ
xiū gǔ
chū gǔ
huái gǔ
jìn gǔ
qú gǔ
yùn gǔ
dí gǔ
lì gǔ
ào gǔ
xī gǔ
hóng gǔ
lú gǔ
yǐn gǔ
kuàng gǔ
kàng gǔ
shǒu gǔ
yuān gǔ
kāi gǔ
gǎ gǔ
qiú gǔ
sī gǔ
xué gǔ
tán gǔ
mù gǔ
jiǎng gǔ
shì gǔ
tōng gǔ
dǎo gǔ
shàng gǔ
yǒu gǔ
nǎng gǔ
xiá gǔ
tǔ gǔ
qīng gǔ
qī gǔ
shùn gǔ
zhèn gǔ
cāng gǔ
mù gǔ
lì gǔ
zhào gǔ
zhōng gǔ
fǔ gǔ
tè gǔ
jìn gǔ
zhōng gǔ
tài gǔ
dá gǔ
zì gǔ
miǎo gǔ
zhí gǔ
qián gǔ
dǔ gǔ
lì gǔ
kǎo gǔ
huāng gǔ
lǜ gǔ
měng gǔ
bī gǔ
fù gǔ
lái gǔ
dān gǔ
pǔ gǔ
yuán gǔ
jī gǔ
hào gǔ
xī gǔ
hún gǔ
dù gǔ
chún gǔ
fǎng gǔ
cháng gǔ
fǎng gǔ
xiū gǔ
pán gǔ
gá gǔ
xíng gǔ
gāo gǔ
dài gǔ
jiàn gǔ
nì gǔ
zuò gǔ
nǐ gǔ
qiān gǔ
dàn gǔ
chóu gǔ
huáng gǔ
sān gǔ
suì gǔ
zhā gǔ
fāng gǔ
mó gǔ
dà gǔ
suì gǔ
miào gǔ
pán gǔ
zhēn gǔ
biē gǔ
gèn gǔ
fān gǔ
bàn gǔ
xióng gǔ
wǎng gǔ
⒈ 效法古代。
引《书·说命下》:“事不师古,以克永世,匪説攸闻。”
《宋书·礼志一》:“师古而不适用, 王莽所以身灭。”
唐杜甫《行次昭陵》诗:“文物多师古,朝廷半老儒。”
清钱谦益《河南归德府知府高锵授中宪大夫制》:“学多师古,志在济时。”
效法古代。
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
古读音:gǔ古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。