màn pào
màn bǎn
màn wéi
màn jiàn
màn wǔ
màn liǎn
màn chí
màn zhì
màn tāo
màn dào
màn yú
màn shuō
màn qǔ
màn huà
màn zhàng
màn xìng
màn zhàng
màn zàng
màn yóu
màn chōng
màn duò
màn sì
màn kè
màn huǒ
màn jì
màn xīn
màn wàng
màn ào
màn dàn
màn pō
màn xíng
màn lì
màn xiè
màn cán
màn xì
màn lǜ
màn xiá
màn dú
màn shì
màn dá
màn guān
màn cí
màn ào
màn diào
màn gōng
màn mà
màn dài
màn shēng
màn yì
màn jiǎng
màn màn
màn bèi
màn chē
màn yóu
màn bèi
màn xiè
màn yán
màn lìng
màn fū
màn cháo
màn fǎ
màn wǔ
màn zǒu
màn xuè
màn huǎn
màn dàn
màn fú
màn dài
màn shì
màn qì
màn xiè
màn duò
màn cí
màn yào
màn rán
màn zhì
màn yào
màn wù
màn dú
màn lái
màn yín
màn zhāng
màn shuǐ
màn qī
màn bù
màn cáng
màn shū
xiào ào
líng ào
xiào ào
jīn ào
zhí ào
líng ào
shē ào
wù ào
jiàn ào
yǎn ào
lěng ào
jì ào
jù ào
duò ào
gāo ào
jiāo ào
gāng ào
jù ào
jiāo ào
shū ào
dài ào
shàn ào
qīng ào
zhǎng ào
bào ào
kuā ào
jù ào
jiǎn ào
jiǎn ào
wán ào
zhí ào
màn ào
jiǎn ào
wǔ ào
dàn ào
gū ào
yū ào
xiǎn ào
pǐ ào
jié ào
fàng ào
biǎn ào
juàn ào
qī ào
mài ào
zì ào
xiá ào
bèi ào
kuáng ào
chǐ ào
hěn ào
⒈ 亦作“慢慠”。轻慢骄傲。
引汉王符《潜夫论·述赦》:“今夫性恶之人,居家不孝悌,出入不恭敬,轻薄慢傲,凶悍无辨。”
《后汉书·文苑传下·赵壹》:“规闻壹名大惊,乃追书谢曰:……惟君明叡,平其夙心,寧当慢慠,加於所天。”
晋葛洪《抱朴子·刺骄》:“闻之汉末诸无行,自相品藻,次第羣骄慢傲,不入道检者,为都魁雄伯。”
《晋书·裴楷传》:“长水校尉孙季舒尝与崇酣燕,慢傲过度, 崇欲表免之。”
慢màn(1)(形)速度低;行动迟缓:~车|~走|~手~脚|你走~一点儿;等着他。(2)(动)从缓:且~|~点儿告诉他;等两天再说。慢màn(动)态度冷淡;没有礼貌:傲~|怠~。
傲读音:ào傲ào(形)骄傲:~骨|~气。