màn xì
màn diào
màn xíng
màn dá
màn zhàng
màn yào
màn liǎn
màn gōng
màn yán
màn shēng
màn fú
màn pō
màn xiè
màn cháo
màn qǔ
màn wǔ
màn xuè
màn chē
màn yóu
màn dào
màn zhāng
màn fū
màn huà
màn zhì
màn mà
màn lìng
màn xīn
màn xìng
màn kè
màn wéi
màn jiǎng
màn cí
màn yì
màn cí
màn huǒ
màn duò
màn shuō
màn dài
màn shì
màn xiè
màn sì
màn yào
màn ào
màn bù
màn yóu
màn zǒu
màn dú
màn duò
màn jì
màn dài
màn cán
màn chōng
màn yín
màn xiá
màn xiè
màn pào
màn wù
màn dàn
màn shuǐ
màn chí
màn zhì
màn wàng
màn tāo
màn lì
màn wǔ
màn dàn
màn lǜ
màn shì
màn dú
màn yú
màn guān
màn lái
màn qì
màn zhàng
màn fǎ
màn huǎn
màn ào
màn màn
màn bèi
màn cáng
màn jiàn
màn shū
màn qī
màn bèi
màn bǎn
màn rán
màn zàng
hǎi mà
rǔ mà
jiān mà
nù mà
dǎ mà
è mà
tuò mà
xuān mà
màn mà
chòu mà
lì mà
làng mà
huì mà
màn mà
sì mà
jiào mà
dǐ mà
cuì mà
jī mà
shì mà
fān mà
hái mà
màn mà
hē mà
zhòu mà
gòu mà
chì mà
ái mà
cháo mà
qiào mà
jiē mà
zé mà
xiào mà
ōu mà
rè mà
hē mà
nǎo mà
màn mà
huǐ mà
zǔ mà
sú mà
shǔ mà
rǎng mà
duō mà
tòng mà
chǐ mà
xiāng mà
chì mà
jīng mà
chēn mà
huì mà
xù mà
làn mà
luàn mà
zhòu mà
jí mà
hǒu mà
chuí mà
zhāo mà
shàn mà
suì mà
juàn mà
bàng mà
cūn mà
jiào mà
yuě mà
hē mà
dú mà
wǔ mà
⒈ 辱骂;谩骂。
引《旧唐书·裴延龄传》:“尤好慢駡,毁詆朝臣,班行为之侧目。”
《新五代史·梁末帝次妃郭氏传》:“贺王友雍妃石氏有色, 庄宗召之, 石氏慢駡, 庄宗杀之。”
《三国志平话》卷上:“﹝袁襄﹞慢駡玄德织席编履村夫!”
慢màn(1)(形)速度低;行动迟缓:~车|~走|~手~脚|你走~一点儿;等着他。(2)(动)从缓:且~|~点儿告诉他;等两天再说。慢màn(动)态度冷淡;没有礼貌:傲~|怠~。
骂读音:mà骂mà(1)(动)用粗野的话侮辱人:~街。(2)(动)〈方〉斥责:他爹~他不长进。