màn duò
màn shì
màn ào
màn cháo
màn xíng
màn wù
màn wǔ
màn cí
màn xìng
màn dú
màn huǎn
màn rán
màn shuō
màn pào
màn sì
màn dào
màn wàng
màn xuè
màn bèi
màn yán
màn yào
màn xiá
màn zhì
màn xīn
màn cáng
màn dài
màn dài
màn chē
màn lì
màn chí
màn tāo
màn zàng
màn màn
màn shuǐ
màn wéi
màn shēng
màn mà
màn chōng
màn yóu
màn bù
màn zhàng
màn huǒ
màn duò
màn fǎ
màn yín
màn dàn
màn yì
màn cí
màn yào
màn liǎn
màn cán
màn zhì
màn lǜ
màn jì
màn bǎn
màn dá
màn xiè
màn qì
màn fū
màn pō
màn xì
màn jiǎng
màn wǔ
màn dàn
màn xiè
màn yú
màn zǒu
màn guān
màn qī
màn jiàn
màn zhāng
màn diào
màn lìng
màn kè
màn huà
màn yóu
màn qǔ
màn shì
màn xiè
màn fú
màn lái
màn ào
màn zhàng
màn shū
màn gōng
màn dú
màn bèi
wán wéi
shāng wéi
dùn wéi
xiāng wéi
jù wéi
yī wéi
guāi wéi
yóu wéi
bū wéi
chà wéi
pì wéi
bó wéi
qiān wéi
kàng wéi
pì wéi
wú wéi
fēi wéi
jiān wéi
cóng wéi
pàn wéi
jù wéi
yī wéi
cháng wéi
xīn wéi
zhòng wéi
bì huì
cuò wéi
gé wéi
lí wéi
fèn wéi
wú wéi
shéng wéi
fàn wéi
pān wéi
bèi wéi
bì wéi
bù wéi
cí wéi
cháng wéi
xíng wéi
kuí wéi
yōng wéi
wǔ wéi
gù wéi
chí wéi
jiǔ wéi
duō wéi
màn wéi
kuí wéi
zhèn wéi
quē wéi
nì wéi
kuí wéi
jiàn wéi
fù wéi
⒈ 轻慢违背。
引《后汉书·顺帝纪》:“政失厥和,阴阳隔并,冬鲜宿雪,春无澍雨。分祷祈请,靡神不禜。深恐在所慢违‘如在’之义。”
明唐顺之《廷试策一道》:“臣愿陛下严慢令之戒,重沮格之罪,限某日至某所,于某日蠲租,于某日賑贷,慢违者必坐以罪,而少姑息焉。”
慢màn(1)(形)速度低;行动迟缓:~车|~走|~手~脚|你走~一点儿;等着他。(2)(动)从缓:且~|~点儿告诉他;等两天再说。慢màn(动)态度冷淡;没有礼貌:傲~|怠~。
违读音:wéi违wéi(1)(动)不遵照;不依从:~背|阳奉阴~。(2)(动)离别:久~|相~。