màn zhàng
màn shì
màn fú
màn sì
màn chí
màn zǒu
màn liǎn
màn zhāng
màn cháo
màn chōng
màn yào
màn xì
màn chē
màn lái
màn dú
màn cí
màn fū
màn xiè
màn xiè
màn ào
màn kè
màn cán
màn zhì
màn dàn
màn bèi
màn jì
màn huà
màn wéi
màn shuō
màn màn
màn dú
màn xīn
màn bǎn
màn qī
màn zàng
màn bù
màn wǔ
màn xuè
màn lǜ
màn jiǎng
màn cí
màn duò
màn fǎ
màn yào
màn cáng
màn xìng
màn shēng
màn shuǐ
màn zhàng
màn yóu
màn dá
màn ào
màn shū
màn pào
màn dàn
màn tāo
màn dài
màn wù
màn shì
màn yú
màn rán
màn gōng
màn yán
màn yì
màn yóu
màn huǎn
màn yín
màn zhì
màn lì
màn wàng
màn jiàn
màn lìng
màn qǔ
màn dào
màn bèi
màn pō
màn xiè
màn xíng
màn huǒ
màn diào
màn qì
màn xiá
màn dài
màn mà
màn duò
màn wǔ
màn guān
bǐ dú
yù dú
sī dú
gòu dú
xià dú
wán dú
huǐ dú
cǎn dú
wā dú
xiǎng dú
luàn dú
chěn dú
qióng dú
fán dú
gàn dú
xiè dú
jiàn dú
màn dú
huì dú
chì dú
yuàn dú
tān dú
mào dú
chǎn dú
jīng dú
chén dú
chěn dú
chén dú
jué dú
qīng dú
cǎn dú
bàng dú
huò dú
qīn dú
xiè dú
⒈ 犹轻薄,不庄重。
引《易·家人》“妇子嘻嘻” 唐孔颖达疏:“若纵其妇子慢黷。”
《易·家人》“《象》曰:家人嗃嗃,未失也” 唐孔颖达疏:“初虽悔厉,似失於猛,终无慢黷。”
慢màn(1)(形)速度低;行动迟缓:~车|~走|~手~脚|你走~一点儿;等着他。(2)(动)从缓:且~|~点儿告诉他;等两天再说。慢màn(动)态度冷淡;没有礼貌:傲~|怠~。
黩读音:dú黩dú(1)(动)〈书〉玷污。(2)(动)〈书〉轻率;轻举妄动。