huǒ gēng
bèi gēng
dōng gēng
nòu gēng
jìn gēng
chuò gēng
xī gēng
fān gēng
zhàn gēng
lì gēng
shòu gēng
kè gēng
diào gēng
hán gēng
jí gēng
ràng gēng
kū gēng
niú gēng
fǎn gēng
kěn gēng
chūn gēng
qiū gēng
bǐng gēng
tuì gēng
dōng gēng
ǒu gēng
xiū gēng
dào gēng
shēn gēng
kè gēng
yán gēng
yǔ gēng
lǜ gēng
qīn gēng
qiǎn gēng
ǒu gēng
mù gēng
guī gēng
shé gēng
jìn gēng
dài gēng
xún gēng
dùn gēng
bō gēng
kǔ gēng
zhù gēng
yàn gēng
shē gēng
yù gēng
cán gēng
shē gēng
bǐ gēng
nóng gēng
yún gēng
xià gēng
tún gēng
yè gēng
jī gēng
huǒ gēng
tào gēng
shěng gēng
lí gēng
bìng gēng
chén gēng
yōng gēng
gōng gēng
qiáng gēng
quàn gēng
躬耕gōnggēng
(1) 古时天子亲自下田的礼节
例臣本布衣,躬耕于南阳。——诸葛亮《出师表》英till by oneself⒈ 古代帝王亲自率领大臣在籍田举行耕种仪式以劝农。
引《礼记·月令》:“﹝孟春之月﹞天子亲载耒耜……帅三公、九卿、诸侯、大夫躬耕帝籍。天子三推,三公五推,卿、诸侯九推。”
《汉书·食货志上》:“於是上感谊言,始开籍田,躬耕以劝百姓。”
《资治通鉴·唐玄宗开元十九年》:“上躬耕於兴庆宫侧,尽三百步。”
⒉ 亲身从事农业生产。
引《三国志·蜀志·诸葛亮传》:“臣本布衣,躬耕於南阳。”
闽徐夤《偶书》诗:“市门逐利终身饱,谷口躬耕尽日飢。”
朱德《新农村》诗:“平田有份躬耕乐,得地无餘心事违。”
亲自耕种。