cán gēng
jìn gēng
shē gēng
diào gēng
shěng gēng
huǒ gēng
bǐ gēng
ǒu gēng
xī gēng
yàn gēng
qiǎn gēng
gōng gēng
dōng gēng
chūn gēng
yè gēng
fān gēng
yù gēng
niú gēng
yōng gēng
yún gēng
lǜ gēng
yǔ gēng
tún gēng
hán gēng
bǐng gēng
kū gēng
xià gēng
qiū gēng
xiū gēng
shòu gēng
shēn gēng
tào gēng
qiáng gēng
jī gēng
huǒ gēng
kěn gēng
jìn gēng
xún gēng
dōng gēng
kè gēng
tuì gēng
ǒu gēng
shē gēng
zhù gēng
kè gēng
yán gēng
mù gēng
nòu gēng
kǔ gēng
lí gēng
chén gēng
lì gēng
quàn gēng
zhàn gēng
dài gēng
qīn gēng
dùn gēng
guī gēng
chuò gēng
bō gēng
ràng gēng
jí gēng
dào gēng
bèi gēng
bìng gēng
shé gēng
fǎn gēng
nóng gēng
⒈ 二人并耕。后亦泛指农事或务农。
引《礼记·月令》:“﹝季冬之月﹞命农计耦耕事,脩耒耜,具田器。”
晋陶潜《辛丑岁七月赴假还江陵夜行涂口》诗:“商歌非吾事,依依在耦耕。”
宋苏轼《浣溪沙》词:“软草平莎过雨新,轻沙走马路无尘,何时收拾耦耕身?”
清刘献廷《广阳杂记》卷一:“刘青士、潘文山、朱子皇偕隐处州縉云县,易衣而出,耦耕而食。”
郭沫若《寄题广西勾漏洞》诗:“苕花闻説敷红紫,緑遍羣山乐耦耕。”
两人并耕。