diào gēng
ràng gēng
huǒ gēng
bìng gēng
dùn gēng
bèi gēng
xī gēng
jìn gēng
huǒ gēng
mù gēng
jī gēng
bō gēng
xià gēng
nóng gēng
yù gēng
bǐ gēng
cán gēng
yún gēng
yǔ gēng
tún gēng
qīn gēng
qiáng gēng
yàn gēng
gōng gēng
yán gēng
xún gēng
shēn gēng
qiū gēng
zhàn gēng
lí gēng
quàn gēng
niú gēng
yōng gēng
chūn gēng
fǎn gēng
zhù gēng
dài gēng
bǐng gēng
ǒu gēng
kǔ gēng
shē gēng
chuò gēng
ǒu gēng
kè gēng
dōng gēng
qiǎn gēng
dōng gēng
chén gēng
guī gēng
shé gēng
lì gēng
nòu gēng
tào gēng
dào gēng
kěn gēng
lǜ gēng
tuì gēng
hán gēng
kè gēng
shòu gēng
fān gēng
yè gēng
kū gēng
xiū gēng
shěng gēng
shē gēng
jìn gēng
jí gēng
⒈ 指依靠笔墨维持生计。
引清周亮工《哭陈磐生》诗之四:“砚耕多秀业,锦字重三吴。”
清钮琇《觚賸·睐娘》:“生以不给家食,为砚耕之谋。”
依靠写作卖文维生。
砚yàn(1)(名)砚台:笔~|端~。(2)(名)旧时指有同学关系的(因同学常共笔砚;同学也称“同砚”):~兄|~友。
耕读音:gēng耕gēng(动)用犁把田里的土翻松:~田|~种|春~|精~细作。