wén jiàn
wén shàn
wén rén
wén jiā
wén fēng
wén sòng
wén yàng
wén huà
wén dá
wén míng
wén sūn
wén wén
wén lìng
wén jiào
wén huì
wén yù
wén shí
wén de
wén jī
wén fù
wén xìn
wén dí
wén mìng
wén zhěn
wén jiàn
wén tīng
wén léi
wén shēng
wén xùn
wén wàng
qǐng tīng
huán tīng
chè tīng
shōu tīng
chén tīng
nào tīng
jūn tīng
rén tīng
bù tīng
sù tīng
fán tīng
sǎo tīng
chuí tīng
ào tīng
dào tīng
wǔ tīng
kě tīng
chéng tīng
níng tīng
dì tīng
juàn tīng
dū tīng
fù tīng
dǎ ting
bù tīng
fǔ tīng
cóng tīng
chóu tīng
qiū tīng
shì tīng
āi tīng
dá tīng
guò tīng
mò tīng
jǐn tīng
qiè tīng
cháo tīng
páng tīng
zhù tīng
jìng tīng
qì tīng
jī tīng
fú tīng
qún tīng
shì tīng
hán tīng
fú tīng
yù tīng
fǔ tīng
xùn tīng
zhōu tīng
tì tīng
chún tīng
lì tīng
qīng tīng
cōng tīng
rèn tīng
bì tīng
zhōng tīng
wù tīng
máng tīng
mǎn tīng
mù tīng
shòu tīng
shuō tīng
jiàn tīng
chóng tīng
jiū tīng
chá tīng
héng tīng
miù tīng
huàn tīng
tōu tīng
wàng tīng
hào tīng
sǒng tīng
cè tīng
guān tīng
cí tīng
xìn tīng
gāo tīng
líng tīng
dì tīng
wù tīng
tiān tīng
dào tīng
jí tīng
hùn tīng
gǒng tīng
wén tīng
yuǎn tīng
jiè tīng
kuī tīng
yíng tīng
chén tīng
shěng tīng
xìng tīng
cì tīng
jìng tīng
wèng tīng
hòu tīng
piān tīng
fǎn tīng
dú tīng
tàn tīng
tú tīng
hùn tīng
nì tīng
jì tīng
dì tīng
zì tīng
chān tīng
jiān tīng
yǐ tīng
fēng tīng
gōng tīng
nán tīng
shǔ tīng
shén tīng
huì tīng
cǎi tīng
dòng tīng
xì tīng
sǒng tīng
qián tīng
qīng tīng
jiān tīng
⒈ 犹听闻。多特指上达帝王。
引唐郑棨《<开天传信记>序》:“窃以国朝故事,莫盛於开元、天寳之际。服膺简策,管窥王业,参於闻听,或有闕焉。”
《续资治通鉴长编拾补·宋徽宗宣和三年》:“比者始闻赃私之吏,借以为名,率多并缘为姦,驯致骚扰,达於闻听。”
⒉ 听见;知道。
引《红楼梦》第五九回:“话説宝玉闻听贾母等回来,随多添了一件衣裳,拄了杖前边来。”
《白雪遗音·八角鼓·酒鬼》:“那人説:‘我这里忙,不能陪着阿哥诉家常。’醉鬼闻听忙起誓。”
豫剧《穆桂英挂帅》第一场:“闻听人言辽东安王造反,兵伐中原,不知宋室江山何人扶保?”
闻wén(1)(动)听见:~见。(2)(名)消息:新~。(3)(名)名声:艳~。(4)(名)知识;见闻:博学多~。(5)(动)用鼻子嗅:味道好~。
听读音:tīng听(1)(动)本义:用耳朵接受声音:用耳朵接受声音(2)(动)听从(劝告);接受(意见):~从|~信。(3)(名)治理;判断:~政|~讼。(4)(动)听凭;任凭:~其自然。(5)(名)〈方〉铁皮做的装食品、香烟等的罐子:一~香烟|~装。