fù tīng
qǐng tīng
wàng tīng
bì tīng
tiān tīng
tàn tīng
xì tīng
chóng tīng
shōu tīng
kuī tīng
cháo tīng
dì tīng
hùn tīng
mò tīng
bù tīng
mǎn tīng
zì tīng
sǒng tīng
chéng tīng
cōng tīng
chén tīng
zhōu tīng
dào tīng
lì tīng
chān tīng
kě tīng
wù tīng
tì tīng
qīng tīng
wù tīng
āi tīng
wǔ tīng
shì tīng
tú tīng
mù tīng
sǒng tīng
bù tīng
páng tīng
cí tīng
héng tīng
nào tīng
fú tīng
fǔ tīng
cè tīng
qīng tīng
dì tīng
jiān tīng
shén tīng
tōu tīng
jī tīng
piān tīng
chá tīng
huán tīng
zhōng tīng
shěng tīng
jiān tīng
yuǎn tīng
shòu tīng
hòu tīng
dá tīng
huàn tīng
wén tīng
miù tīng
yǐ tīng
yù tīng
jì tīng
dū tīng
nán tīng
sǎo tīng
jǐn tīng
máng tīng
rén tīng
jiè tīng
gāo tīng
jiàn tīng
qiū tīng
ào tīng
gǒng tīng
cóng tīng
fǔ tīng
qián tīng
rèn tīng
hào tīng
jìng tīng
nì tīng
jiū tīng
yíng tīng
fán tīng
chè tīng
jūn tīng
shǔ tīng
juàn tīng
chún tīng
dú tīng
dòng tīng
níng tīng
qì tīng
jí tīng
líng tīng
guò tīng
xìng tīng
cì tīng
shì tīng
sù tīng
dì tīng
jìng tīng
qiè tīng
hán tīng
gōng tīng
xùn tīng
wèng tīng
xìn tīng
chén tīng
zhù tīng
chuí tīng
chóu tīng
huì tīng
fēng tīng
dǎ ting
cǎi tīng
qún tīng
shuō tīng
fú tīng
dào tīng
guān tīng
hùn tīng
fǎn tīng
⒈ 听任。
引晋袁宏《后汉纪·光武帝纪七》:“﹝马武﹞好酒敢直言,时醉在上前,面折同列,言其短长,无所迴避,上恣听之。”
《新唐书·窦建德传》:“有愿往关中及东都者,恣听不留,仍给道里费,以兵护出於境。”
恣zì(1)(形)放纵;没有拘束:~情|~意|~睢。(2)(形)〈方〉舒服:~适。
听读音:tīng听(1)(动)本义:用耳朵接受声音:用耳朵接受声音(2)(动)听从(劝告);接受(意见):~从|~信。(3)(名)治理;判断:~政|~讼。(4)(动)听凭;任凭:~其自然。(5)(名)〈方〉铁皮做的装食品、香烟等的罐子:一~香烟|~装。