cōng wù
cōng yǐng
cōng lǎng
cōng xiá
cōng jiàn
cōng jì
cōng le
cōng mín
cōng huì
cōng ěr
cōng xū
cōng liàng
cōng míng
cōng móu
cōng shí
cōng mǐn
cōng jiě
cōng lìng
cōng tīng
cōng zhì
cōng jǐng
cōng jùn
cōng huì
cōng lì
cōng kè
cōng jùn
cōng dá
cōng zhé
cōng chá
cōng biàn
cōng ruì
cōng ruì
cǎi tīng
huàn tīng
zì tīng
chóng tīng
dì tīng
tàn tīng
sù tīng
máng tīng
héng tīng
hòu tīng
gǒng tīng
níng tīng
shǔ tīng
fēng tīng
bì tīng
tōu tīng
hán tīng
dú tīng
hào tīng
qún tīng
dì tīng
qīng tīng
chóu tīng
wén tīng
bù tīng
xìng tīng
cōng tīng
xì tīng
shōu tīng
piān tīng
nì tīng
jī tīng
yuǎn tīng
miù tīng
cí tīng
qīng tīng
qì tīng
tiān tīng
cì tīng
cháo tīng
gāo tīng
jǐn tīng
guān tīng
dào tīng
rèn tīng
nán tīng
fǔ tīng
sǒng tīng
chéng tīng
fǎn tīng
chuí tīng
mù tīng
yíng tīng
fán tīng
wèng tīng
jí tīng
jì tīng
wù tīng
hùn tīng
jiān tīng
huì tīng
fú tīng
dì tīng
qiè tīng
wù tīng
wǔ tīng
bù tīng
rén tīng
dào tīng
chún tīng
shuō tīng
jiè tīng
shòu tīng
wàng tīng
zhōu tīng
jìng tīng
fù tīng
shěng tīng
dū tīng
chè tīng
gōng tīng
jiàn tīng
líng tīng
chén tīng
yù tīng
jūn tīng
kuī tīng
xùn tīng
chá tīng
sǎo tīng
fú tīng
qián tīng
zhōng tīng
dòng tīng
tì tīng
āi tīng
jiū tīng
dá tīng
páng tīng
shén tīng
huán tīng
dǎ ting
yǐ tīng
cóng tīng
xìn tīng
mǎn tīng
chān tīng
qǐng tīng
zhù tīng
guò tīng
fǔ tīng
tú tīng
jìng tīng
juàn tīng
lì tīng
cè tīng
hùn tīng
nào tīng
qiū tīng
ào tīng
shì tīng
chén tīng
shì tīng
mò tīng
jiān tīng
kě tīng
sǒng tīng
⒈ 明于听取;明于辨察。
引《书·酒诰》:“聪听祖考之彝训,越小大德,小子惟一。”
汉扬雄《法言·吾子》:“或问苍蝇红紫,曰:‘明视’;问郑卫之似,曰;‘聪听。’”
唐张说《<唐昭容上官氏文集>序》:“敏识聪听,探微镜理。”
章炳麟《<新方言>序》:“诸州国殊言詰詘者,虽未尽憭,儻得模略,足以聪听知原,后生不可待也。”
⒉ 特指君主的听闻。
引清陈康祺《燕下乡脞录》卷十六:“而当时主眷之隆,已駸駸以重臣相待。盖闽中作令之政声,早达聪听也。”
聪cōng(1)(动)听觉灵敏:耳~目明。(2)(形)聪明、智力高、理解力强:~慧。
听读音:tīng听(1)(动)本义:用耳朵接受声音:用耳朵接受声音(2)(动)听从(劝告);接受(意见):~从|~信。(3)(名)治理;判断:~政|~讼。(4)(动)听凭;任凭:~其自然。(5)(名)〈方〉铁皮做的装食品、香烟等的罐子:一~香烟|~装。