jiào shū
jiào mà
jiào mìng
jiào tán
jiào yán
jiào zhāng
jiào jì
jiào jiǔ
jiào xí
jiào shè
jiào gòng
jiào huì
jiào sù
jiào jiàn
jiào ráng
jiào qì
jiào shì
jiào lǐ
jiào wén
jiào fén
jiào bá
jiào sì
jiào yí
jiào gào
jiào cí
jiào tái
jiào fù
jiào huǒ
jiào cí
jiào xiǎng
jiào cí
jiào shuǐ
chí bá
qí bá
fù bá
qiú bá
yōu bá
jìng bá
jùn bá
zhēng bá
shǎng bá
jīng bá
dòu bá
jiàn bá
yǐn bá
tuò bá
jiǎng bá
háo bá
shí bá
jiàn bá
jì bá
lǎng bá
hè bá
shě bá
xiù bá
juě bá
qiān bá
yǎn bá
fú bá
fèn bá
cǎi bá
jiǎn bá
shēng bá
tuī bá
tǐng bá
jùn bá
xián bá
dēng bá
jiù bá
zǎo bá
jùn bá
xùn bá
tiān bá
bù bá
yīng bá
dú bá
jǐ bá
xuǎn bá
cuì bá
xié bá
chāo bá
lā bá
zhāo bá
tóng bá
zhuó bá
xiǎn bá
xǐ bá
èr bá
téng bá
tè bá
xīn bá
jǐng bá
dù bá
qiào bá
qiào bá
jiǎng bá
zì bá
hǎi bá
jiān bá
sōu bá
kè bá
zhěng bá
sǒng bá
qīng bá
jùn bá
jǐng bá
chàn bá
jī bá
zhuó bá
gōng bá
chū bá
shēn bá
xuán bá
zhēn bá
chōu bá
chǒng bá
sǎ bá
gū bá
diàn bá
xiǎn bá
jiàn bá
zhū bá
biāo bá
hóng bá
yǐng bá
zhǎn bá
lín bá
jiǎn bá
huò bá
liàng bá
shuǎng bá
jiǎn bá
tí bá
jiào bá
dǎo bá
jiǒng bá
jìn bá
bāo bá
kāi bá
shù bá
fú bá
sǒng bá
zhí bá
⒈ 设醮超度。
引清施闰章《蠖斋诗话·为陆佥事纪异》:“嫗厉声:‘汝何人?敢詈我,我自是情人,岂妖祟耶?生不得与郎君定情,断髮不食死,愿乞郎君髮,綰结以殉。’ 陆夫人深加怜慰,许为醮拔。”
醮jiào(1)(名)古代结婚时用酒祭神的礼。(2)(动)指僧、道设坛祭神。
拔读音:bá拔bá(1)(动)抽出;拽zhuài出:~刀|~牙|~草。(2)(动)吸出:~毒|~火罐。(3)(动)挑选:选~|提~。(4)(动)攻取:~据点。(5)(动)超出;高出:~尖|出类~萃。(6)(动)起动:~步|~脚|开~。(7)(动)把东西放在水里泡。