sǒng yǒng
sǒng yú
sǒng tīng
sǒng yuè
sǒng wèi
sǒng qiē
sǒng qǐ
sǒng jú
sǒng rán
sǒng bì
sǒng mù
sǒng zhuó
sǒng wèi
sǒng jiān
sǒng quàn
sǒng bá
sǒng qiào
sǒng sǒng
sǒng hé
sǒng mù
sǒng shàn
sǒng huò
sǒng wén
sǒng hè
sǒng sè
sǒng shēn
sǒng fú
sǒng chéng
sǒng jú
sǒng gàn
sǒng guān
sǒng lì
sǒng zhì
sǒng yǒng
sǒng cuì
sǒng ěr
sǒng yì
sǒng jī
chǒng bá
yǐng bá
tóng bá
zhǎn bá
xián bá
dòu bá
xùn bá
shēn bá
bāo bá
xīn bá
yǐn bá
xǐ bá
zhuó bá
zhū bá
kāi bá
lǎng bá
lā bá
jiǒng bá
sǎ bá
xié bá
xuán bá
zhēng bá
fèn bá
yīng bá
zhěng bá
shēng bá
jiān bá
jùn bá
jùn bá
qiú bá
qí bá
diàn bá
dù bá
tǐng bá
qiào bá
xiù bá
chōu bá
jǐng bá
jiàn bá
juě bá
shě bá
téng bá
zhí bá
yǎn bá
tí bá
hǎi bá
huò bá
jiǎn bá
chāo bá
jiào bá
yōu bá
xiǎn bá
jì bá
sǒng bá
jǐ bá
qīng bá
chàn bá
shǎng bá
tuò bá
zhēn bá
tuī bá
háo bá
sǒng bá
jīng bá
bù bá
chí bá
cǎi bá
dǎo bá
jùn bá
kè bá
jiù bá
jìn bá
shù bá
shuǎng bá
fù bá
hè bá
gōng bá
jiǎn bá
fú bá
jiǎng bá
jiǎn bá
èr bá
cuì bá
dú bá
shí bá
tè bá
dēng bá
sōu bá
xiǎn bá
qiān bá
biāo bá
jìng bá
zhuó bá
jiǎng bá
liàng bá
lín bá
jiàn bá
jùn bá
chū bá
gū bá
tiān bá
qiào bá
hóng bá
xuǎn bá
zǎo bá
jī bá
jǐng bá
fú bá
jiàn bá
zhāo bá
zì bá
hAo86.耸拔sǒngbá
(1) 高耸挺拔
例群峰耸拔英tall and straight⒈ 高耸挺拔。
引唐王叡《松》诗:“寒松耸拔倚苍岑,緑叶扶疏自结阴。”
明徐弘祖《徐霞客游记·滇游日记七》:“又有危峯自西山东突,与鹤鸣之峯南北如双臂前舒。但鹤鸣嶙峋而繚绕,此峯耸拔而拱立为异耳。”
清严如熤《三省边防备览·策略》:“留坝在栈道中,西有紫柏山,高数十里,青峦耸拔,上插云霄。”
⒉ 指人物或诗文的高超。
引《朱子语录》卷一一七:“须思量到如何便超凡而达圣。今日为乡人,明日为圣贤,如何会到此便一耸拔。如此方有长进。”
清吴伟业《梅村诗话》三:“﹝杨廷麟﹞诗则好用奇思棘句,不甚合律。然秀异耸拔,往往出人。”
耸sǒng(1)(形)耸立:高~|~入云霄。(2)(动)引起注意;使人吃惊:危言~听。
拔读音:bá拔bá(1)(动)抽出;拽zhuài出:~刀|~牙|~草。(2)(动)吸出:~毒|~火罐。(3)(动)挑选:选~|提~。(4)(动)攻取:~据点。(5)(动)超出;高出:~尖|出类~萃。(6)(动)起动:~步|~脚|开~。(7)(动)把东西放在水里泡。