chōu yì
chōu cháng
chōu qì
chōu biāo
chōu yǎn
chōu jiǎng
chōu zhēng
chōu liè
chōu zhuó
chōu tòng
chōu jìng
chōu xù
chōu da
chōu dǒu
chōu yáng
chōu xiàng
chōu chè
chōu xié
chōu dòng
chōu shōu
chōu lí
chōu jiǎn
chōu lǜ
chōu jīn
chōu yē
chōu qiú
chōu pán
chōu bá
chōu shuì
chōu yōng
chōu diào
chōu fēng
chōu sī
chōu guàn
chōu shā
chōu ti
chōu gān
chōu hàn
chōu huàn
chōu dá
chōu jiǎn
chōu yè
chōu yá
chōu yàng
chōu chù
chōu kòng
chōu tiáo
chōu qīng
chōu kǎo
chōu tái
chōu xī
chōu huí
chōu liè
chōu zhēng
chōu mǎ
chōu xiě
chōu gē
chōu dǎo
chōu lí
chōu sòng
chōu cè
chōu fěng
chōu shuǐ
chōu qì
chōu jìn
chōu tì
chōu dǎ
chōu féng
chōu sī
chōu mǎi
chōu suō
chōu cǎi
chōu tóu
chōu tái
chōu qǔ
chōu xián
chōu zhāi
chōu chá
chōu xiě
chōu xīn
chōu jiě
chōu shēn
chōu fēn
chōu nà
chōu huǐ
chōu nuò
chōu bāo
chōu dá
chōu tóu
chōu fù
chōu liǎn
chōu kè
chōu chuò
chōu xiá
chōu chéng
chōu fēng
chōu yìn
chōu chōu
chōu háo
chōu jiǎo
chōu xiá
chōu yǐn
chōu xuǎn
chōu zān
chōu zé
chōu qiān
chōu lì
chōu yān
chōu jiǎng
chōu hóu
chōu yuán
chōu suì
chōu juān
chōu dì
chōu zǐ
chōu bō
chōu jiǎn
chōu dīng
chōu shā
zhuó bá
jìn bá
gōng bá
qiān bá
dēng bá
xuán bá
sǎ bá
èr bá
shí bá
lā bá
liàng bá
hóng bá
jǐng bá
shǎng bá
xiǎn bá
chū bá
shě bá
qiào bá
shēng bá
sǒng bá
jiàn bá
yīng bá
xiù bá
tǐng bá
yōu bá
dǎo bá
shuǎng bá
lǎng bá
qiú bá
sōu bá
chàn bá
xié bá
cǎi bá
gū bá
sǒng bá
jiù bá
tóng bá
huò bá
háo bá
tí bá
xǐ bá
zhāo bá
zhí bá
tè bá
jiǒng bá
dú bá
téng bá
juě bá
dù bá
chǒng bá
dòu bá
qí bá
lín bá
yǐn bá
zì bá
jùn bá
jiān bá
bù bá
diàn bá
zhǎn bá
cuì bá
yǎn bá
hǎi bá
fèn bá
kāi bá
jùn bá
jiǎng bá
jiào bá
jùn bá
xīn bá
xuǎn bá
fú bá
zhuó bá
jiǎn bá
zǎo bá
jīng bá
tuī bá
shù bá
bāo bá
jiǎn bá
jùn bá
hè bá
xùn bá
jī bá
xiǎn bá
fú bá
xián bá
zhěng bá
chí bá
tuò bá
jìng bá
jiàn bá
chāo bá
biāo bá
kè bá
zhū bá
qiào bá
jiàn bá
fù bá
jǐ bá
zhēng bá
qīng bá
tiān bá
zhēn bá
shēn bá
jì bá
jǐng bá
jiǎng bá
jiǎn bá
yǐng bá
chōu bá
⒈ 提拔;擢用。
引《后汉书·范滂传》:“显荐异节,抽拔幽陋。”
《三国志·吴志·陆逊传》:“今荆州始定,人物未达,臣愚慺慺,乞普加覆载抽拔之恩,令并获自进,然后四海延颈,思归大化。”
《晋书·苟晞传》:“尚书何绥 、中书令繆播 、太僕繆胤 、黄门侍郎应绍,皆是圣詔亲所抽拔。”
⒉ 拔除。
引北魏贾思勰《齐民要术·杂说》:“凡种麻地,须耕五六徧,倍盖之。以夏至前十日下子,亦锄两徧,乃须用心细意抽拔全稠闹细弱不堪留者,即去却。”
抽chōu(1)(动)基本义:拔出;把夹在中间的东西取出:拔出;把夹在中间的东西取出(2)(动)从全部里取出一部分:~查(从中取一部分检查)|~肥补瘦。(3)(动)(某些植物体)长出:~芽|谷子~穗。(4)(动)吸:~烟|~水。(5)(动)收缩:这种布一洗就~。(6)(动)打(多指用条状物):~陀螺|用鞭子~牲口。
拔读音:bá拔bá(1)(动)抽出;拽zhuài出:~刀|~牙|~草。(2)(动)吸出:~毒|~火罐。(3)(动)挑选:选~|提~。(4)(动)攻取:~据点。(5)(动)超出;高出:~尖|出类~萃。(6)(动)起动:~步|~脚|开~。(7)(动)把东西放在水里泡。