jiǒng bié
jiǒng zhú
jiǒng tú
jiǒng qiǎo
jiǒng hàn
jiǒng mò
jiǒng yuǎn
jiǒng chāo
jiǒng xiù
jiǒng yì
jiǒng xiè
jiǒng tiào
jiǒng kuàng
jiǒng shēn
jiǒng pàn
jiǒng suì
jiǒng hū
jiǒng shū
jiǒng mò
jiǒng lù
jiǒng shì
jiǒng rán
jiǒng shèng
jiǒng gǔ
jiǒng gé
jiǒng miǎo
jiǒng bá
jiǒng sǒng
jiǒng chè
jiǒng liáo
jiǒng chǎng
jiǒng chū
jiǒng tè
jiǒng fēi
jiǒng tú
jiǒng tì
jiǒng wàng
jiǒng yǔ
jiǒng yě
jiǒng kōng
jiǒng jué
jiǒng kuò
jiǒng lì
jiǒng yùn
jiǒng jù
chū bá
jī bá
cǎi bá
huò bá
gū bá
xiù bá
jiǎn bá
yǐng bá
jiàn bá
tóng bá
dēng bá
qiào bá
diàn bá
qiào bá
bù bá
fú bá
jùn bá
shēng bá
biāo bá
tiān bá
èr bá
jìng bá
hè bá
lǎng bá
shù bá
jiǎng bá
dù bá
háo bá
cuì bá
zhū bá
dú bá
sǒng bá
chí bá
xùn bá
tuī bá
bāo bá
zhuó bá
jiàn bá
xǐ bá
sǒng bá
téng bá
zhěng bá
dòu bá
hóng bá
jiù bá
juě bá
lā bá
zǎo bá
jiàn bá
zì bá
qí bá
dǎo bá
zhuó bá
hǎi bá
zhēng bá
xīn bá
jìn bá
jiǒng bá
xián bá
zhāo bá
chǒng bá
xiǎn bá
zhǎn bá
shě bá
chāo bá
fù bá
fú bá
jiào bá
lín bá
jùn bá
gōng bá
jiǎn bá
qīng bá
jǐ bá
qiān bá
jǐng bá
chōu bá
jǐng bá
sōu bá
jùn bá
jiǎng bá
zhēn bá
jùn bá
shuǎng bá
shēn bá
jì bá
xuǎn bá
zhí bá
xuán bá
fèn bá
yīng bá
xiǎn bá
tǐng bá
yǐn bá
yōu bá
tí bá
shí bá
yǎn bá
tuò bá
qiú bá
tè bá
jiǎn bá
kè bá
xié bá
liàng bá
chàn bá
kāi bá
jiān bá
shǎng bá
jīng bá
sǎ bá
⒈ 高耸挺拔。
引唐裴次元逸句:“积高依郡城,迥拔凌霄汉。”
⒉ 高超特出。
引唐杜确《<岑嘉州诗集>序》:“其有所得,多入佳境,迥拔孤秀,出於常情。”
唐元稹《酬翰林白学士一百韵》:“昔岁俱充赋,同年遇有司。八人称迥拔,两郡滥相知。”
自注:“同年八人, 乐天拔萃登科,予平判入等。”
高远挺拔。
迥jiǒng(形)差得远:病前病后~若两人。
拔读音:bá拔bá(1)(动)抽出;拽zhuài出:~刀|~牙|~草。(2)(动)吸出:~毒|~火罐。(3)(动)挑选:选~|提~。(4)(动)攻取:~据点。(5)(动)超出;高出:~尖|出类~萃。(6)(动)起动:~步|~脚|开~。(7)(动)把东西放在水里泡。