yǎng yāng
yǎng yuán
yǎng xìn
yǎng chù
yǎng chóu
yǎng kòu
yǎng mín
yǎng dàn
yǎng gǒng
yǎng yǔ
yǎng qì
yǎng lè
yǎng wèi
yǎng cháng
yǎng liáo
yǎng jiāo
yǎng dé
yǎng luè
yǎng fǔ
yǎng mù
yǎng cuì
yǎng ěr
yǎng xī
yǎng zǐ
yǎng jī
yǎng lù
yǎng fā
yǎng jìn
yǎng fān
yǎng chuāng
yǎng yǎn
yǎng kǒu
yǎng guǐ
yǎng jūn
yǎng fēi
yǎng jìng
yǎng fǎ
yǎng yù
yǎng jí
yǎng xiū
yǎng xìng
yǎng bìng
yǎng jiù
yǎng láo
yǎng shén
yǎng dào
yǎng pò
yǎng shì
yǎng jīng
yǎng nǚ
yǎng cái
yǎng rì
yǎng lián
yǎng shēn
yǎng qí
yǎng hàn
yǎng wù
yǎng dǎo
yǎng gū
yǎng yōng
yǎng míng
yǎng líng
yǎng jǐ
yǎng cái
yǎng sì
yǎng niáng
yǎng xí
yǎng fù
yǎng dì
yǎng zhí
yǎng rén
yǎng chá
yǎng fú
yǎng guǎn
yǎng miáo
yǎng huì
yǎng jiā
yǎng kē
yǎng hù
yǎng cāo
yǎng xián
yǎng zhèng
yǎng huǒ
yǎng jīn
yǎng hé
yǎng bīng
yǎng chéng
yǎng shā
yǎng fēng
yǎng xù
yǎng qiáng
yǎng shēng
yǎng zhì
yǎng huàn
yǎng huo
yǎng gāo
yǎng niú
yǎng gěi
yǎng yí
yǎng yù
yǎng dàn
yǎng ēn
yǎng méng
yǎng quán
yǎng mǔ
yǎng chéng
yǎng ér
yǎng chóu
yǎng lì
yǎng shuǐ
yǎng mù
yǎng yú
yǎng jì
yǎng dí
yǎng yōng
yǎng lǎo
yǎng xīn
yǎng shū
yǎng hào
yǎng liàn
yǎng shēng
yǎng mù
yǎng yǎng
yǎng bèi
yǎng jiān
yǎng ān
yǎng hé
yǎng shì
yǎng yuán
yǎng luàn
yǎng tián
yǎng huà
jiāo xiū
diàn xiū
yáo xiū
jiàn xiū
cháng xiū
pà xiū
lán xiū
láo xiū
huái xiū
guī xiū
yí xiū
fāng xiū
kǒu xiū
yǎng xiū
pán xiū
fǔ xiū
shuǐ xiū
shàn xiū
bù xiū
chén xiū
rěn xiū
qióng xiū
bì xiū
hàn xiū
fēng xiū
shí xiū
jié xiū
bēi xiū
hài xiū
téng xiū
páo xiū
hǎo xiū
yán xiū
méi xiū
cǎn xiū
qǐ xiū
jiā xiū
hán xiū
cán xiū
bāo xiū
shí xiū
yáo xiū
dān xiū
zhòng xiū
zhē xiū
kuì xiū
páo xiū
shù xiū
méng xiū
jùn xiū
qín xiū
⒈ 储藏食物。
引《逸周书·时训》:“白露之日鸿雁来,又五日玄鸟归,又五日羣鸟养羞。”
朱右曾校释:“养羞者,蓄食以备冬,如藏珍羞。”
《礼记·月令》:“﹝仲秋之月﹞羣鸟养羞。”
郑玄注:“《夏小正》曰:‘九月丹鸟羞白鸟。’説曰:‘……养也者,不尽食也。’”
南朝宋鲍照《蒜山被始兴王命作》诗:“玄武藏木阴,丹鸟还养羞。”
一说,取所藏之食物。 清马瑞辰《毛诗传笺通释·周颂·酌》“遵养时晦”:“《夏小正》所云‘丹鸟羞白鸟’,‘羞也者,进,不尽食也’,养羞则谓取其所藏之食也。”
养yǎng(1)(动)供给生活资料或生活费用:扶~|赡~|~活。(2)(动)饲养或培植(动物、花草):~猪。(3)(动)生育:~了一个儿子。(4)(动)抚养的(非亲生的):~父|~子。(5)(动)培养:~成习惯。(6)(动)使身心得到滋补或休息;以增进精力或恢复健康:~病|保~|休~|疗~|营~|~精蓄锐。(7)(动)养护:~路。(8)(动)(毛发)留长;蓄起不剪。(9)(动)扶植;扶助:以工~农。
羞读音:xiū羞xiū(1)(名)怕别人笑话的心理和表情;难为情;不好意思:含~|怕~。(2)(动)使难为情:用手指划着脸~他。(3)(名)羞耻:遮~|~辱。(4)(动)感到耻辱:~与为伍。羞xiū〈书〉同“馐”:珍~。