yǎng nǚ
yǎng fǔ
yǎng tián
yǎng chá
yǎng qiáng
yǎng shì
yǎng jiā
yǎng lì
yǎng guǎn
yǎng shū
yǎng xí
yǎng shēng
yǎng yuán
yǎng bèi
yǎng ān
yǎng sì
yǎng cái
yǎng ēn
yǎng chéng
yǎng xī
yǎng gěi
yǎng jīng
yǎng cāo
yǎng zhèng
yǎng lián
yǎng dí
yǎng xù
yǎng hù
yǎng jīn
yǎng yōng
yǎng fú
yǎng chóu
yǎng huì
yǎng cuì
yǎng jiān
yǎng gū
yǎng cái
yǎng shén
yǎng miáo
yǎng fā
yǎng xìn
yǎng lè
yǎng chuāng
yǎng huàn
yǎng yuán
yǎng fān
yǎng jiāo
yǎng lǎo
yǎng xīn
yǎng yí
yǎng hào
yǎng zhí
yǎng luàn
yǎng dào
yǎng míng
yǎng huo
yǎng huà
yǎng hàn
yǎng ěr
yǎng quán
yǎng jìng
yǎng jí
yǎng yǔ
yǎng dǎo
yǎng yǎn
yǎng yù
yǎng jūn
yǎng lù
yǎng rì
yǎng jiù
yǎng bīng
yǎng mù
yǎng qí
yǎng liáo
yǎng cháng
yǎng hé
yǎng shā
yǎng bìng
yǎng qì
yǎng rén
yǎng jìn
yǎng wèi
yǎng pò
yǎng shēng
yǎng dé
yǎng gāo
yǎng kòu
yǎng dì
yǎng líng
yǎng jì
yǎng mǔ
yǎng shì
yǎng méng
yǎng zhì
yǎng hé
yǎng guǐ
yǎng shuǐ
yǎng luè
yǎng liàn
yǎng fǎ
yǎng jǐ
yǎng yù
yǎng xìng
yǎng chù
yǎng mín
yǎng ér
yǎng niáng
yǎng fēi
yǎng láo
yǎng xiū
yǎng huǒ
yǎng chóu
yǎng wù
yǎng kǒu
yǎng fēng
yǎng yāng
yǎng gǒng
yǎng chéng
yǎng zǐ
yǎng dàn
yǎng shēn
yǎng yǎng
yǎng kē
yǎng yōng
yǎng fù
yǎng jī
yǎng mù
yǎng yú
yǎng dàn
yǎng xián
yǎng mù
yǎng niú
dēng xián
jùn xián
shèng xián
jí xián
qí xián
biǎo xián
fǎng xián
cái xián
gōng xián
jùn xián
míng xián
xià xián
qián xián
liáo xián
jù xián
qún xián
ràng xián
rú xián
xīng xián
cái xián
shí xián
sōu xián
gòng xián
pìn xián
yú xián
pǔ xián
nà xián
zhòng xián
jùn xián
pín xián
mù xián
zhāo xián
rèn xián
yì xián
liè xián
fǔ xián
dà xián
èr xián
jí xián
sāi xián
diào xián
bāo xián
zhōng xián
bā xián
xiāng xián
dú xián
lǐ xián
suì xián
sù xián
fáng xián
zhì xián
jīng xián
shì xián
lùn xián
rén xián
xiān xián
néng xián
jù xián
nǎng xián
cǎo xián
hòu xián
bì xián
xūn xián
qīn xián
dá xián
sān xián
yǎng xián
qīn xián
shuò xián
háo xián
jiǎn xián
zūn xián
qiú xián
wū xián
jìn xián
jù xián
qī xián
jù xián
mào xián
chuán xián
bǎo xián
bù xián
kě xián
dài xián
jìng xián
shū xián
xiàng xián
bì xián
zhòng xián
⒈ 供养贤才。
引《易·颐》:“天地养万物,圣人养贤以及万民。”
汉刘向《新序·刺奢》:“宣子曰:‘彼君子也,以养贤为富;我鄙人也,以鐘石金玉为富。’”
明刘基《连珠》之十七:“以道养贤,则四方之民听声而来。”
⒉ 保持、培养才德。
引唐温庭筠《感旧陈情五十韵献淮南李仆射》:“耿介非持禄,优游是养贤,冰清临百粤,风靡化三川。”
养yǎng(1)(动)供给生活资料或生活费用:扶~|赡~|~活。(2)(动)饲养或培植(动物、花草):~猪。(3)(动)生育:~了一个儿子。(4)(动)抚养的(非亲生的):~父|~子。(5)(动)培养:~成习惯。(6)(动)使身心得到滋补或休息;以增进精力或恢复健康:~病|保~|休~|疗~|营~|~精蓄锐。(7)(动)养护:~路。(8)(动)(毛发)留长;蓄起不剪。(9)(动)扶植;扶助:以工~农。
贤读音:xián贤xián(1)(形)有德行的;有才能的:~才|~臣|~人|~者。(2)(名)有德行的人;有才能的人:礼~下士。(3)(形)敬辞;用于平辈或晚辈:~弟|~侄。