xiāo hào
xiāo shì
xiāo guāng
xiāo xiāo
xiāo dàn
xiāo yù
xiāo qiáng
xiāo sè
xiāo sēn
xiāo láng
xiāo liáng
xiāo chē
xiāo suǒ
xiāo qì
xiāo sāo
xiāo shū
xiāo zhāi
xiāo sè
xiāo sǎ
xiāo liáo
xiāo cuì
xiāo jì
xiāo huō
xiāo liáng
xiāo sēn
xiāo lǜ
xiāo hé
xiāo sì
xiāo rán
xiāo ài
xiāo shà
xiāo shuǎng
xiāo shāo
xiāo xián
xiāo cáo
xiāo fǔ
xiāo xiāng
xiāo píng
xiāo màn
xiāo shā
xiāo dàn
xiāo liáo
xiāo sōu
xiāo liáo
xiāo guān
xiāo sà
xiāo chén
xiāo tiáo
sù ài
cǎi ài
jí ài
pèi ài
hāo ài
yě ài
hǎo ài
héng ài
xiàng ài
chuāng yì
zhǎng ài
wèi ài
qí ài
chǎn ài
huǐ ài
sù ài
chǎn ài
sháo ài
qīng ài
zhī ài
qí ài
huǒ ài
yòu ài
zhēn ài
chú ài
bǎo ài
jiāo ài
zì yì
zhǎn ài
kuí ài
shào ài
dié ài
nián ài
péng ài
yín ài
jùn ài
xiāo ài
qiú ài
chā ài
xiǎn ài
lǎo ài
pú ài
shū ài
xiù ài
yún ài
lán ài
bái ài
xù ài
kǔ ài
chéng yì
shī ài
zhì ài
xiǎn ài
yè ài
⒈ 艾蒿,臭草。常用来比喻品质不好的人。
引《楚辞·离骚》:“何昔日之芳草兮,今直为此萧艾也!”
唐杜甫《种莴苣》诗:“中园陷萧艾,老圃永为耻。”
清方文《即事》诗之二:“多少崇兰化萧艾,幽香毕竟在吾徒。”
一种臭草。比喻不肖。
萧xiāo(1)(形)萧索;萧条:~瑟|~然。(2)姓。
艾读音:ài,yì[ ài ]1. 多年生草本植物,嫩叶可食,老叶制成绒,供针灸用:艾子。艾蒿。艾绒。
2. 年老的,也指老年人:耆艾。
3. 止,绝:方兴未艾。
4. 美好:少(shào )艾(年轻美好的女子)。
5. 姓。