jì shàn
jì jiǎn
jì yōng
jì gāng
jì xù
jì gōng
jì xiàn
jì jīng
jì guò
jì xīng
jì shí
jì tǒng
jì zǎi
jì lì
jì jí
jì lüè
jì nián
jì shì
jì yào
jì xì
jì xù
jì lǐ
jì shù
jì chuán
jì yóu
jì lǜ
jǐ chāng
jì niàn
jì xíng
jì hào
jì lù
jì wěi
jì yuán
jì yǎn
jì sòng
jì lù
shǒu shàn
shāng shàn
yí shàn
jué shàn
zhǐ shàn
jī shàn
zì shàn
jīng shàn
chuō shàn
cóng shàn
hòu shàn
bù shàn
gǎi shàn
wǔ shàn
jīng shàn
xīn shàn
yòng shàn
zhōu shàn
wěi shàn
liáng shàn
zhōng shàn
jìn shàn
shēn shàn
hè shàn
bǐ shàn
fǎng shàn
chún shàn
wán shàn
shī shàn
xíng shàn
yáng shàn
qí shàn
dú shàn
sǒng shàn
shàng shàn
qìng shàn
lián shàn
jiāo shàn
piān shàn
fǎn shàn
yì shàn
ruǎn shàn
chéng shàn
měi shàn
quàn shàn
lìng shàn
chún shàn
kāi shàn
jīn shàn
xián shàn
fú shàn
ān shàn
chàng shàn
fǎn shàn
wéi shàn
cí shàn
jì shàn
nà shàn
guì shàn
miào shàn
zé shàn
jiān shàn
gōng shàn
miàn shàn
yuán shàn
tuǒ shàn
yán shàn
chēng shàn
yǒu shàn
hé shàn
shū shàn
bái shàn
dé shàn
shǒu shàn
piàn shàn
zhēn shàn
fú shàn
xún shàn
yí shàn
jí shàn
bèi shàn
fā shàn
xùn shàn
jí shàn
zuò shàn
yīn shàn
nì shàn
bāo shàn
què shàn
qīn shàn
sān shàn
cuì shàn
jìn shàn
biàn shàn
sī shàn
liǎng shàn
zào shàn
wū shàn
yì shàn
suǒ shàn
nuò shàn
qiàn shàn
zhòng shàn
jǔ shàn
jiā shàn
qiān shàn
wén shàn
cǎi shàn
dēng shàn
chún shàn
jǐn shàn
xiàng shàn
rǎng shàn
cháng shàn
dá shàn
fá shàn
xìng shàn
cùn shàn
rén shàn
hòu shàn
hào shàn
yī shàn
bǎi shàn
zhòng shàn
pí shàn
⒈ 明代亲王属官名,掌讲授之职。
引明方孝孺《题会稽张处士墓铭后》:“少子遯亦以通儒术荐为纪善。”
1. 记载:纪年。纪元。纪行(xíng)。纪实。纪念。纪传(zhuàn )体(中国传统史书的一种体裁,以人物传记为中心叙述史实,“纪”是帝王本纪,“传”是其他人物的列传)。纪事本末体(中国传统史书的一种体裁,以重要事件为纲,将一段历史完整地记载下来)。
2. 记年代的方式:一纪(古代指十二年)。世纪(一百年)。
3. 地质年代分期的第二级,纪以下为“世”,纪以上为“代”。
4. 法度:纪律。违法乱纪。
5. 散丝的头绪:丝缕有纪。
善读音:shàn善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。