qìng shàn
wén shàn
jiān shàn
zhēn shàn
zhōu shàn
gǎi shàn
quàn shàn
bèi shàn
xīn shàn
qí shàn
qīn shàn
pí shàn
yí shàn
jiā shàn
hào shàn
rǎng shàn
xùn shàn
shǒu shàn
sī shàn
rén shàn
fá shàn
xián shàn
chún shàn
yuán shàn
hòu shàn
jīng shàn
yì shàn
chún shàn
fā shàn
yī shàn
xiàng shàn
guì shàn
jìn shàn
lián shàn
cuì shàn
wéi shàn
chàng shàn
jì shàn
shū shàn
cǎi shàn
ān shàn
fǎn shàn
qiān shàn
bù shàn
bái shàn
zì shàn
dá shàn
zhòng shàn
hè shàn
zào shàn
piàn shàn
shāng shàn
jué shàn
chēng shàn
yòng shàn
gōng shàn
jǐn shàn
cí shàn
kāi shàn
dé shàn
jī shàn
hòu shàn
miào shàn
nuò shàn
jīn shàn
sǒng shàn
jīng shàn
fú shàn
nì shàn
wū shàn
fǎng shàn
dēng shàn
wán shàn
yí shàn
xìng shàn
yán shàn
zhǐ shàn
jí shàn
ruǎn shàn
cùn shàn
piān shàn
zuò shàn
chuō shàn
dú shàn
yáng shàn
biàn shàn
shàng shàn
zé shàn
suǒ shàn
bāo shàn
bǐ shàn
cóng shàn
jiāo shàn
nà shàn
xíng shàn
lìng shàn
liáng shàn
wěi shàn
fú shàn
yì shàn
shǒu shàn
jí shàn
shēn shàn
shī shàn
què shàn
jǔ shàn
yǒu shàn
hé shàn
cháng shàn
měi shàn
wǔ shàn
zhòng shàn
yīn shàn
zhōng shàn
tuǒ shàn
chún shàn
chéng shàn
liǎng shàn
qiàn shàn
jìn shàn
miàn shàn
fǎn shàn
sān shàn
xún shàn
bǎi shàn
《谷梁传•襄公十年》“汲郑伯”晋·范宁注:“汲,犹引也。
⒈ 《穀梁传·襄公十年》“汲郑伯” 晋范宁注:“汲,犹引也。
引郑伯髠原为臣所弑,而不书弑,此引而致於善事。”
后以“汲善”为导人向善。 《后汉书·张晧王龚等传论》:“张晧、王龚,称为﹝推﹞士,若其好通汲善,明发升荐,仁人之情也。”
唐罗隐《重送朗州张员外》诗:“诚知汲善心长在,争奈干时跡转穷。”
汲jí(1)(动)从下往上打水。(2)姓。
善读音:shàn善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。