yǒu dì
yǒu qià
yǒu ài
yǒu gōng
yǒu nì
yǒu rén
yǒu mì
yǒu jiù
yǒu bāng
yǒu qíng
yǒu mù
yǒu fēn
yǒu shēng
yǒu jūn
yǒu mín
yǒu yú
yǒu dào
yǒu xué
yǒu mù
yǒu lín
yǒu hǎo
yǒu jì
yǒu jìng
yǒu shàn
yǒu jiào
yǒu tì
yǒu jié
yǒu péng
yǒu yì
yǒu dǎng
shǒu shàn
jí shàn
nà shàn
cùn shàn
shāng shàn
què shàn
jiāo shàn
cǎi shàn
chún shàn
cóng shàn
jìn shàn
xíng shàn
qiàn shàn
shī shàn
pí shàn
hòu shàn
shàng shàn
xùn shàn
zhōu shàn
xìng shàn
wěi shàn
jī shàn
hè shàn
yáng shàn
wéi shàn
xiàng shàn
zhēn shàn
rén shàn
jiā shàn
jué shàn
jīng shàn
zhòng shàn
fá shàn
jǐn shàn
dá shàn
jì shàn
xīn shàn
bǎi shàn
yí shàn
chéng shàn
yì shàn
zì shàn
bái shàn
fǎn shàn
bèi shàn
xún shàn
jīn shàn
qīn shàn
rǎng shàn
shēn shàn
hòu shàn
bāo shàn
wǔ shàn
měi shàn
liǎng shàn
cí shàn
dé shàn
lián shàn
chún shàn
shū shàn
tuǒ shàn
chún shàn
guì shàn
sān shàn
miào shàn
qiān shàn
wán shàn
yán shàn
wén shàn
fǎng shàn
piàn shàn
yí shàn
lìng shàn
kāi shàn
suǒ shàn
bù shàn
miàn shàn
cháng shàn
sǒng shàn
bǐ shàn
yòng shàn
hé shàn
dú shàn
biàn shàn
chàng shàn
yì shàn
fú shàn
wū shàn
jiān shàn
dēng shàn
quàn shàn
jīng shàn
qìng shàn
piān shàn
ruǎn shàn
fú shàn
chuō shàn
nì shàn
jí shàn
zhǐ shàn
zhōng shàn
yīn shàn
yuán shàn
nuò shàn
cuì shàn
zuò shàn
jǔ shàn
hào shàn
fǎn shàn
liáng shàn
gǎi shàn
chēng shàn
zhòng shàn
xián shàn
zé shàn
fā shàn
sī shàn
yī shàn
jìn shàn
gōng shàn
zào shàn
shǒu shàn
ān shàn
yǒu shàn
qí shàn
友善yǒushàn
(1) 朋友之间亲近和睦的
例与亮友善。——《三国志·诸葛亮传》例温和,友善,总是那么容易接近,并且爱好社交英friendly;amicable;cordial⒈ 亲密友好。
引《汉书·息夫躬传》:“皇后父特进孔乡侯傅晏与躬同郡,相友善。”
唐元稹《上令狐相公诗启》:“稹与同门生白居易友善。”
清王士禛《池北偶谈·谈艺六·考功诗》:“公与文光禄太青友善。”
朱德《寄东北诸将》诗:“邻居友善长相问,仁里安康永莫移。”
友爱和善。
友yǒu(1)(名)朋友:病~|访~|工~|故~|好~|交~|教~|旧~|老~|良~|卖~|盟~|密~。(2)(形)相好;亲近:~爱|~好|~善|~谊赛。(3)(形)有友好关系的:~邦|~军|~人。
善读音:shàn善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。