shū yuàn
shū hù
shū lì
shū lìng
shū qí
shū lèi
shū mào
shū zī
shū nǚ
shū xiáng
shū rán
shū qīng
shū xìng
shū jiā
shū huì
shū róng
shū shū
shū líng
shū wèn
shū měi
shū pèi
shū dì
shū zhēn
shū lí
shū shèng
shū zhe
shū dé
shū xián
shū mào
shū hǎo
shū yóu
shū fàn
shū shàn
shū jǐng
shū zhēn
shū yù
shū è
shū fēi
shū jìng
shū kuàng
shū zhēn
shū ài
shū liàng
shū zhì
wěi shàn
ān shàn
shāng shàn
rǎng shàn
sī shàn
hé shàn
jiān shàn
hào shàn
bāo shàn
miào shàn
wán shàn
cóng shàn
zhōng shàn
jīng shàn
bǐ shàn
zuò shàn
xíng shàn
wǔ shàn
chún shàn
chuō shàn
yuán shàn
piān shàn
yì shàn
fǎn shàn
zì shàn
wū shàn
xìng shàn
què shàn
jí shàn
suǒ shàn
nì shàn
bèi shàn
quàn shàn
hòu shàn
tuǒ shàn
qiān shàn
fā shàn
chēng shàn
gǎi shàn
sān shàn
fá shàn
piàn shàn
bù shàn
fú shàn
zào shàn
pí shàn
dú shàn
nuò shàn
yí shàn
yí shàn
jiāo shàn
liáng shàn
qiàn shàn
cuì shàn
qí shàn
qìng shàn
fǎng shàn
dá shàn
cháng shàn
ruǎn shàn
qīn shàn
cí shàn
zhǐ shàn
lián shàn
chàng shàn
jǔ shàn
fú shàn
yīn shàn
yì shàn
zhòng shàn
jìn shàn
yī shàn
xiàng shàn
fǎn shàn
nà shàn
miàn shàn
chún shàn
yán shàn
zhòng shàn
zé shàn
jīng shàn
jiā shàn
dé shàn
jué shàn
jì shàn
zhēn shàn
wéi shàn
jí shàn
cǎi shàn
shǒu shàn
xián shàn
yáng shàn
dēng shàn
yǒu shàn
lìng shàn
xún shàn
cùn shàn
shēn shàn
biàn shàn
jī shàn
chún shàn
shī shàn
měi shàn
zhōu shàn
jīn shàn
gōng shàn
jǐn shàn
shū shàn
guì shàn
shàng shàn
bǎi shàn
kāi shàn
hòu shàn
jìn shàn
sǒng shàn
chéng shàn
liǎng shàn
wén shàn
yòng shàn
xīn shàn
rén shàn
xùn shàn
bái shàn
hè shàn
shǒu shàn
⒈ 善良;贤惠善良。
引三国魏嵇康《管蔡论》:“顽凶不容於明世,则管蔡无取私於父兄,而见任必以忠良,则二叔故为淑善矣。”
唐元稹《夏阳县令陆翰妻河南元氏墓志铭》:“辞世之日,母不获抚,夫不及决,兄不得临,弟不得侍。天乎,淑善反以为罪乎!”
宋叶适《林伯和墓志铭》:“宜人尤淑善,听夫子所为,家事贫而理,宾友往来,门内和乐。”
清刘大櫆《赠大夫闵府君墓志铭》:“而女子皆嫻於女红妇顺,出嫁名门,人咸称其淑善。”
淑shū(形)善;美;过去多指女人的品德好。
善读音:shàn善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。