sǒng jiān
sǒng hè
sǒng jú
sǒng wén
sǒng jú
sǒng yǒng
sǒng bá
sǒng fú
sǒng sè
sǒng chéng
sǒng qiào
sǒng ěr
sǒng jī
sǒng mù
sǒng yuè
sǒng zhuó
sǒng guān
sǒng wèi
sǒng shàn
sǒng shēn
sǒng yǒng
sǒng zhì
sǒng hé
sǒng yì
sǒng tīng
sǒng yú
sǒng qiē
sǒng cuì
sǒng gàn
sǒng bì
sǒng rán
sǒng wèi
sǒng huò
sǒng qǐ
sǒng lì
sǒng quàn
sǒng sǒng
sǒng mù
xíng shàn
zhǐ shàn
zé shàn
qiān shàn
rǎng shàn
shǒu shàn
ān shàn
gǎi shàn
cóng shàn
yán shàn
jiān shàn
wū shàn
jìn shàn
fá shàn
nì shàn
qiàn shàn
wǔ shàn
cǎi shàn
fǎng shàn
zhōng shàn
fú shàn
fú shàn
zhēn shàn
qìng shàn
yí shàn
yīn shàn
chàng shàn
wéi shàn
dēng shàn
shāng shàn
dá shàn
hè shàn
què shàn
cháng shàn
měi shàn
liǎng shàn
fǎn shàn
shēn shàn
zuò shàn
xùn shàn
bǐ shàn
chuō shàn
gōng shàn
guì shàn
jiā shàn
jīn shàn
pí shàn
cùn shàn
jué shàn
nà shàn
chún shàn
jīng shàn
qīn shàn
xìng shàn
lián shàn
cuì shàn
zhōu shàn
bèi shàn
xīn shàn
wén shàn
suǒ shàn
piān shàn
jǐn shàn
dé shàn
hé shàn
xián shàn
zhòng shàn
jiāo shàn
sǒng shàn
hào shàn
bāo shàn
jì shàn
jǔ shàn
chéng shàn
yuán shàn
zì shàn
liáng shàn
jí shàn
ruǎn shàn
tuǒ shàn
miào shàn
yī shàn
rén shàn
fā shàn
bù shàn
hòu shàn
jī shàn
cí shàn
sī shàn
xún shàn
nuò shàn
miàn shàn
piàn shàn
sān shàn
chún shàn
shàng shàn
wěi shàn
fǎn shàn
yì shàn
shǒu shàn
yòng shàn
bái shàn
kāi shàn
zhòng shàn
hòu shàn
wán shàn
jìn shàn
yí shàn
zào shàn
biàn shàn
qí shàn
jīng shàn
lìng shàn
chēng shàn
jí shàn
xiàng shàn
quàn shàn
shī shàn
shū shàn
yì shàn
chún shàn
bǎi shàn
dú shàn
yáng shàn
yǒu shàn
⒈ 劝勉为善。
引《国语·楚语上》:“教之春秋,而为之耸善而抑恶焉,以戒劝其心。”
韦昭注:“耸,奬也。”
宋司马光《乞令皇子伴读官提举皇子左右人札子》:“讲论道义,耸善抑恶,辅成懿德。”
明宋濂《元故湛渊先生白公墓铭》:“若并其言行而不彰,将何以为耸善扶俗之劝。”
耸sǒng(1)(形)耸立:高~|~入云霄。(2)(动)引起注意;使人吃惊:危言~听。
善读音:shàn善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。