wén lìng
wén rén
wén huì
wén léi
wén tīng
wén sūn
wén fēng
wén dá
wén xìn
wén fù
wén jī
wén jiā
wén jiào
wén jiàn
wén sòng
wén shēng
wén dí
wén jiàn
wén zhěn
wén míng
wén shàn
wén shí
wén de
wén xùn
wén wàng
wén yàng
wén wén
wén huà
wén mìng
wén yù
lián shàn
chàng shàn
qīn shàn
cùn shàn
chéng shàn
xīn shàn
liáng shàn
guì shàn
bāo shàn
wán shàn
zhòng shàn
què shàn
zhōu shàn
sān shàn
cuì shàn
xiàng shàn
xún shàn
chuō shàn
měi shàn
biàn shàn
cóng shàn
gōng shàn
cí shàn
fǎn shàn
yán shàn
xíng shàn
yí shàn
xùn shàn
jī shàn
dá shàn
piān shàn
bái shàn
gǎi shàn
nà shàn
fá shàn
yì shàn
miàn shàn
shāng shàn
fú shàn
jīng shàn
bù shàn
chún shàn
sǒng shàn
bǐ shàn
jīng shàn
jìn shàn
cháng shàn
hòu shàn
jìn shàn
zhòng shàn
yòng shàn
nì shàn
fú shàn
zé shàn
lìng shàn
yīn shàn
bèi shàn
rǎng shàn
jiāo shàn
xián shàn
jīn shàn
qiàn shàn
tuǒ shàn
wéi shàn
xìng shàn
hào shàn
ān shàn
shī shàn
hòu shàn
zhēn shàn
jiā shàn
jiān shàn
yuán shàn
hé shàn
chēng shàn
bǎi shàn
wǔ shàn
dú shàn
chún shàn
zào shàn
dé shàn
chún shàn
jí shàn
qí shàn
yì shàn
qiān shàn
wū shàn
nuò shàn
cǎi shàn
liǎng shàn
fǎng shàn
jǐn shàn
shēn shàn
zhǐ shàn
pí shàn
suǒ shàn
wěi shàn
sī shàn
hè shàn
quàn shàn
fǎn shàn
wén shàn
shū shàn
shǒu shàn
miào shàn
shǒu shàn
piàn shàn
shàng shàn
jué shàn
kāi shàn
rén shàn
zì shàn
dēng shàn
ruǎn shàn
jí shàn
jì shàn
yī shàn
jǔ shàn
zuò shàn
qìng shàn
zhōng shàn
yí shàn
fā shàn
yáng shàn
yǒu shàn
⒈ 谓闻知善言善行。
引语本《孟子·尽心上》“舜之居深山之中,与木石居,与鹿豕游,其所以异於深山之野人者几希;及其闻一善言,见一善行,若决江河,沛然莫之能御也。”《孔子家语·六本》:“闻善必躬行之,然后导之,是夫子之能劳也。”
唐柳宗元《送从兄偁罢选归江淮诗序》:“夫闻善不慕,与聋聵同。”
闻wén(1)(动)听见:~见。(2)(名)消息:新~。(3)(名)名声:艳~。(4)(名)知识;见闻:博学多~。(5)(动)用鼻子嗅:味道好~。
善读音:shàn善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。