guài pì
guài pǐ
guài xián
guài qì
guài shēng
guài wèi
guài lì
guài yàn
guài shì
guài lùn
guài bù
guài xiǎng
guài yì
guài zhà
guài xiào
guài lì
guài tè
guài huì
guài liǎn
guài qí
guài yà
guài chà
guài zé
guài yán
guài yán
guài jué
guài yū
guài xué
guài xiàng
guài sì
guài huò
guài dié
guài qiǎo
guài rén
guài huà
guài lái
guài quān
guài zāi
guài chēn
guài lì
guài tàn
guài yǔ
guài kā
guài mì
guài yuàn
guài wàng
guài mín
guài sè
guài hài
guài xiǎn
guài niǎo
guài shí
guài wū
guài dǐ
guài zuì
guài è
guài huàn
guài yāo
guài wu
guài hàn
guài yàng
guài jié
guài miù
guài lòu
guài wěi
guài shuō
guài cuò
guài dào
guài biàn
guài tāi
guài guǐ
guài yí
guài de
guài è
guài hèn
guài lì
guài mèi
guài yì
guài shén
guài dàn
guài shè
guài dié
sī pì
guǐ pì
xié pì
gàng pì
shēng pì
yuǎn pì
liáo pì
fēi pì
liú pì
guāi pì
shān pì
wū pì
xī pì
qí pì
qiào pì
é pì
guī pì
gěng pì
qióng pì
cūn pì
biān pì
cǎn pì
dàn pì
bèi pì
xìng pì
sè pì
chōng pì
lòu pì
jīng pì
huì pì
bǐ pì
fěi pì
miù pì
jī pì
yǐn pì
gū pì
bēi pì
ào pì
pō pì
yōng pì
jiǎn pì
xiá pì
xián pì
xíng pì
pián pì
huāng pì
yín pì
pī pì
lěng pì
jiāo pì
mào pì
guài pì
zhāi pì
xiǎn pì
lì pì
xiāng pì
shēn pì
yū pì
shū pì
jiān pì
jìng pì
dòu pì
piān pì
cè pì
kuáng pì
wěi pì
gǔ pì
yōu pì
bǐ pì
ào pì
suì pì
xié pì
jiè pì
è pì
duō pì
è pì
[.好工具]怪僻guàipì
(1) 古怪而罕见的
英strange and rare;odd;eccentric⒈ 谓奇怪而罕见。
引唐柳宗元《宥蝮蛇文》:“﹝蝮蛇﹞形甚怪僻,气甚祸贼。”
⒉ 古怪孤僻。
引宋苏轼《谢欧阳内翰书》:“士大夫不深明天子之心,用意过当,求深者或至於迂,务奇者怪僻而不可读。”
清俞樾《茶香室丛钞·女仙外史》:“性情孤冷,举止怪僻。”
罗旋《红线记》二:“看得出姑娘是热情而又爽快,老人的脾气却不知是严峻还是怪僻。”
性情怪异偏执。
怪guài(1)(动)奇怪:~事。(2)(动)觉得奇怪:大惊小~。(3)(副)〈口〉很;非常:~不好意思的|箱子太沉;提着~费劲的。(4)(名)怪物;妖怪(迷信):鬼~。(5)(动)责备;怨:这不能~他;只~我没交代清楚。
僻读音:pì僻pì(1)(形)偏僻:~巷。(2)(形)性情古怪;跟一般人合不来:怪~|孤~。(3)(形)不常用的(多指文字):冷~|生~。