guàn tiān
guàn shǔ
guàn bǐ
guàn zhòng
guàn mín
guàn zhàn
guàn xiōng
guàn qú
guàn liàn
guàn qià
guàn zhù
guàn lèi
guàn yí
guàn xué
guàn liè
guàn rì
guàn shè
guàn wǔ
guàn mù
guàn chuán
guàn tóu
guàn dài
guàn shī
guàn huā
guàn xù
guàn qiǎng
guàn hóng
guàn jiǎ
guàn jiōng
guàn biàn
guàn shú
guàn lì
guàn gē
guàn chè
guàn jí
guàn mài
guàn qì
guàn xīn
guàn bó
guàn dǐng
guàn nǎo
guàn mò
guàn chóu
guàn lián
guàn jiāo
guàn tǒng
guàn xiǎng
guàn dòu
guàn xí
guàn è
guàn xíng
guàn jīn
guàn chōu
guàn shū
guàn cì
guàn zhá
guàn lǚ
guàn zhú
guàn lì
guàn mǎn
guàn zhǐ
guàn yuē
guàn xì
guàn yì
guàn jié
guàn chén
guàn tōng
guàn zōng
guàn xiān
guàn yíng
guàn chéng
guàn hòu
guàn huá
guàn gé
guàn shì
guàn é
guàn hú
guàn jué
guàn shè
guàn xiè
guàn chuàn
guàn yù
guàn yú
guàn kǒu
guàn dá
guàn tiě
guàn zhū
guàn zhōu
guàn gōng
guàn zhī
guàn bǎi
guàn xiōng
guàn bì
guàn fā
guàn luò
guàn shéng
guàn sǎo
guàn dòng
guàn chǎn
guàn chuān
guàn yì
guàn jǔ
guàn sú
guàn hān
guàn yí
guàn de
guàn gǔ
guàn ěr
guàn chè
guàn shí
guàn xù
guàn yī
guàn yuè
guàn shǐ
guàn suǒ
guàn dào
guàn wěi
guàn lǎn
guàn jié
guàn sǔn
guàn dú
guàn xiǔ
guàn lián
guàn zú
guàn yù
guàn xī
sī dǐng
shù dǐng
liàn dǐng
rán dǐng
pán dǐng
tòu dǐng
xuě dǐng
wàng dǐng
ruì dǐng
què dǐng
bù dǐng
liàn dǐng
dān dǐng
qǐ dǐng
mó dǐng
hóng dǐng
yā dǐng
xiè dǐng
tiān dǐng
dǐ dǐng
tū dǐng
guàn dǐng
jí dǐng
chōng dǐng
líng dǐng
píng dǐng
xuán dǐng
wǔ dǐng
zhǒng dǐng
miè dǐng
hù dǐng
fén dǐng
dōu dǐng
mào dǐng
fēng dǐng
zhěn dǐng
diān dǐng
jué dǐng
zhū dǐng
mào dǐng
dǎ dǐng
qióng dǐng
yīng dǐng
wéi dǐng
xū dǐng
hè dǐng
chuáng dǐng
jiàn dǐng
wū dǐng
mén dǐng
jiān dǐng
zhì dǐng
ná dǐng
yún dǐng
tóu dǐng
dào dǐng
tuí dǐng
rán dǐng
gǒng dǐng
guàn dǐng
shān dǐng
lí dǐng
chū dǐng
lù dǐng
fēng dǐng
fēng dǐng
chéng dǐng
zào dǐng
lóu dǐng
ruì dǐng
zǎn dǐng
yī dǐng
gāo dǐng
diān dǐng
jīng dǐng
lù dǐng
⒈ 通达头顶。星相家称伏犀贯顶是贵者之相。
引明如惺《明高僧传·绍兴宝林寺沙门释大同》:“师生神宇超迈,伏犀贯顶,身修伟玉立,而美谈吐。”
明刘若愚《酌中志·见闻琐事杂记》:“此子顶圆眼秀,人中端正,山根直接印堂,合伏犀贯顶法,宜令读书。”
贯guàn(1)(动)穿;贯通:如雷~耳|学~古今。(2)(动)连贯:鱼~而入|累累如~珠。(3)(量)旧时的铜钱;用绳子穿上;每一千个叫一贯:万~家私。(4)(Guàn)姓。
顶读音:dǐng顶dǐng(1)(名)人体或物体上最高的部分:房~。(2)(动)用头支撑:~缸。(3)(动)从下面拱起:苗把土~起来了。(4)(动)用头撞击:羊~人。(5)(动)抵住:~上门。(6)(动)对面迎着:~头。(7)(动)顶撞:小王~了领导几句。(8)(动)担当;支持:最近太忙;我有点~不住了。(9)(动)顶替:~名儿。(动)指转让或取得企业经营权、房屋租赁权:~出去。(量)用于某些有顶的东西:一~帽子。(副)表示程度高:~喜欢这支歌。(副)同方位词合用;表示方位的极端:~名儿。(动)指转让或取得企业经营权、房屋租赁权