mó tuō
mó yā
mó xiāo
mó suō
mó lóng
mó hē
mó luó
mó jié
mó fǔ
mó dūn
mó shā
mó lǚ
mó róu
mó dǐng
mó àn
mó zhǒng
mó hē
mó fú
mó jī
mó ní
mó chuāi
mó lì
mó yá
mó suō
mó dǎ
mó huà
mó nòng
mó yē
mó jìn
mā píng
mó miè
mó jiǎng
mó cā
mó yá
mó jiǎng
mó tiān
mó jiá
mó sī
mó jié
mó lěi
mó dēng
mó yán
mó lè
mó nǐ
mó suō
mó jiān
mó dàng
mó sū
mó tóu
mó diē
mó fǔ
mó ěr
mó jiān
mó qiē
mó chù
mó shì
mā sā
mó jī
yīng dǐng
diān dǐng
chéng dǐng
jí dǐng
zhǒng dǐng
fēng dǐng
mào dǐng
bù dǐng
jīng dǐng
fēng dǐng
lù dǐng
dǎ dǐng
lù dǐng
mó dǐng
dān dǐng
qióng dǐng
fén dǐng
wàng dǐng
dōu dǐng
jué dǐng
mào dǐng
diān dǐng
lóu dǐng
tuí dǐng
liàn dǐng
chōng dǐng
ruì dǐng
guàn dǐng
gāo dǐng
tóu dǐng
rán dǐng
hè dǐng
dǐ dǐng
sī dǐng
gǒng dǐng
zào dǐng
wū dǐng
què dǐng
mén dǐng
wǔ dǐng
pán dǐng
hóng dǐng
shù dǐng
rán dǐng
yī dǐng
yún dǐng
chū dǐng
guàn dǐng
zǎn dǐng
tòu dǐng
ruì dǐng
jiàn dǐng
dào dǐng
xuán dǐng
lí dǐng
liàn dǐng
miè dǐng
qǐ dǐng
hù dǐng
wéi dǐng
xiè dǐng
xū dǐng
zhū dǐng
yā dǐng
tū dǐng
ná dǐng
shān dǐng
tiān dǐng
jiān dǐng
chuáng dǐng
fēng dǐng
xuě dǐng
zhěn dǐng
zhì dǐng
píng dǐng
líng dǐng
见“摩顶放踵 ”。
《法华经》谓释迦牟尼佛以大法付嘱大菩萨时,用右手(好工具.)摩其顶。后为佛教授戒传法时的仪轨。
抚摩头顶,以示喜爱。
指受戒出家。
⒈ 见“摩顶放踵”。
⒉ 《法华经》谓释迦牟尼佛以大法付嘱大菩萨时,用右手摩其顶。后为佛教授戒传法时的仪轨。
引《法华经·嘱累品》:“释迦牟尼佛从法座起,现大神力,以右手摩无量菩萨摩訶萨顶,而作是言:‘我於无量百千万亿阿僧祇劫,作习是难得阿耨多罗三藐三菩提法,今以付嘱汝等。’”
唐张南史《秋夜闻雁寄南十五兼呈空和尚》诗:“禪师几度曾摩顶,高士何年更发心。”
《西游记》第四十回:“感蒙观世音菩萨劝化,与我们摩顶受戒,改换法名,皈依佛果。”
⒊ 指受戒出家。
引清李渔《怜香伴·香咏》:“贫尼少时也学拈毫,自摩顶以来,十年不作綺语了。”
⒋ 抚摩头顶,以示喜爱。
引清吴伟业《病中别孚令弟》诗之十:“挽鬚怜尚幼,摩顶喜堪狂。”
磨损头顶。比喻舍身救世,不辞劳苦。参见「摩顶放踵」条。
1. 擦,蹭,接触:摩擦。摩天。摩崖(山崖上刻的文字、佛像等)。摩肩接踵。摩顶放踵。
2. 摸,抚:摩弄。摩挲(suō)
3. 研究,切磋:观摩。揣摩(a.研究,仔细琢磨;b.估量,推测)。
4. 古同“磨”,磨擦。
顶读音:dǐng顶dǐng(1)(名)人体或物体上最高的部分:房~。(2)(动)用头支撑:~缸。(3)(动)从下面拱起:苗把土~起来了。(4)(动)用头撞击:羊~人。(5)(动)抵住:~上门。(6)(动)对面迎着:~头。(7)(动)顶撞:小王~了领导几句。(8)(动)担当;支持:最近太忙;我有点~不住了。(9)(动)顶替:~名儿。(动)指转让或取得企业经营权、房屋租赁权:~出去。(量)用于某些有顶的东西:一~帽子。(副)表示程度高:~喜欢这支歌。(副)同方位词合用;表示方位的极端:~名儿。(动)指转让或取得企业经营权、房屋租赁权