shéng liàng
shéng fú
shéng zhí
shéng kòng
shéng xíng
shéng biǎo
shéng jiǎn
shéng àn
shéng yīng
shéng fǎ
shéng dū
shéng àn
shéng shéng
shéng wéi
shéng hé
shéng jǔ
shéng hé
shéng mò
shéng jiū
shéng shù
shéng zhú
shéng jù
shéng wǔ
shéng kòng
shéng jì
shéng jié
shéng xià
shéng suǒ
shéng qū
shéng dì
shéng chá
shéng jǔ
shéng qì
shéng xì
shéng jì
shéng guī
shéng zǔ
shéng qiáo
shéng chǐ
shéng chuáng
shéng fā
shéng fēi
shéng cái
shéng shū
shéng luò
shéng xuē
shéng dù
shéng lǚ
shéng rǎn
shéng lǎn
shéng zuò
shéng zhì
shéng jì
shéng mù
shéng jì
shéng zhǔn
shéng wǎng
shéng fèi
shéng jǔ
shéng jù
shéng lè
shéng qiān
shéng dàn
shéng bǎn
shǔn mò
zào mò
jī mò
èr mò
shěn mò
shàn mò
sān mò
nǐ mò
xì mò
xiǔ mò
lán mò
zhě mò
hàn mò
shēn mò
háo mò
shuǐ mò
yáng mò
kuáng mò
bǎo mò
jiǎo mò
shū mò
yì mò
wán mò
xiāng mò
wán mò
ōu mò
dāo mò
tiě mò
jí mò
pò mò
zhàn mò
shì mò
fěn mò
kuí mò
jiǎn mò
dī mò
xíng mò
bō mò
àn mò
lì mò
huī mò
léi mò
qǐ mò
diǎn mò
shī mò
niè mò
bái mò
wù mò
tiān mò
chuān mò
cuì mò
jí mò
huī mò
yú mò
zǐ mò
kē mò
xuē mò
tān mò
shǒu mò
rú mò
sǎ mò
zhào mò
huáng mò
zhū mò
dàn mò
chǔ mò
wéi mò
duī mò
zhuó mò
gǔ mò
guà mò
tà mò
dān mò
shùn mò
fā mò
dùn mò
bān mò
shí mò
qī mò
zhōng mò
āi mò
luò mò
cǎn mò
shèng mò
zhū mò
yí mò
yú mò
chéng mò
pō mò
jīn mò
jiāo mò
luó mò
gōng mò
fáng mò
qíng mò
dài mò
yān mò
jiān mò
xián mò
wén mò
shéng mò
mèi mò
tuō mò
jiū mò
shù mò
rú mò
zuì mò
kǒng mò
chǐ mò
dùn mò
zāng mò
fù mò
mǎ mò
bǎn mò
shí mò
hēi mò
zì mò
shè mò
miào mò
hūn mò
yōu mò
shù mò
zhí mò
gū mò
zhǐ mò
jiàn mò
zhān mò
huī mò
gòng mò
diāo mò
qīng mò
bǐ mò
gōng mò
kān mò
jí mò
shì mò
bié mò
lǐ mò
pō mò
yán mò
qiān mò
jiào mò
mí mò
绳墨shéngmò
(1) 木工打直线的墨线
例吾有大树,人谓之樗,其大本拥肿不中绳墨。——《庄子·逍遥游》英carpenter's line marker(2) 比喻规矩或法度
.例颇循绳墨英rules and regulations⒈ 木工画直线用的工具。
引《礼记·经解》:“故衡诚县,不可欺以轻重;绳墨诚陈,不可欺以曲直;规矩诚设,不可欺以方圆。”
《孟子·尽心上》:“大匠不为拙工改废绳墨。”
南朝宋鲍照《论国制启》:“袤丈之木,绳墨左焉。”
《太平广记》卷八四引唐薛用弱《集异记·奚乐山》:“有奚乐山者,擕持斧凿,诣门自售,视操度绳墨颇精。”
清戴名世《史论》:“於是入山林之中,纵观熟视,某木可材也,某木可柱也,某木可栋也榱也,某石可础也阶也,乃集诸工人斧斤互施,绳墨并用。”
⒉ 喻规矩、准则。
引汉张衡《思玄赋》:“竦余身而顺止兮,遵绳墨而不跌。”
唐司空图《为东都僧化募雕刻律疏》:“风波未息,横智鷁而难超;绳墨可遵,制心猿而有渐。”
元刘壎《隐居通议·诗歌二》:“此篇笔力超然,高风远韵尚可想见,岂寻常诗人绳墨所能束缚。”
清李渔《闲情偶寄·词曲上·音律》:“分股则帖括时文是已,先破后承,始开终结,内分八股,股股相对,绳墨不为不严矣。”
⒊ 喻法度、法律。
引《管子·法法》:“引之以绳墨,绳之以诛僇。”
《史记·老子韩非列传论》:“韩子引绳墨,切事情,明是非,其极惨礉少恩。”
《后汉书·寇荣传》:“尚书背绳墨,案空劾,不復质确其过。”
李贤注:“绳墨,谓法律也。”
唐骆宾王《叙寄员半千》诗:“嗟为刀笔吏,耻从绳墨牵。”
清龚自珍《古史钩沉论》:“左执绳墨,右执规矩,篤信谦守,以待弹射。”
木工取直的工具。《礼记.经解》:「绳墨诚陈,不可欺以曲直。」后借以比喻法度、规矩。《史记.卷六五.孙子吴起传》:「妇人左右前后跪起,皆中规矩绳墨,无敢出声。」
绳shéng(1)(名)(~子、~儿)用两股以上的棉、麻等纤维或稻草等拧成的条状物:麻~|线~。(2)〈书〉(动)纠正;约束;制裁:~之以纪律。(3)〈书〉(动)继续。(4)(名)姓。
墨读音:mò墨mò(1)(名)写字绘画的用品;用煤烟或松烟等制成的黑色块状物;间或有用其他材料制成别种颜色的;也指用墨和水研出的汁。(2)(名)泛指写字、绘画或印刷用的某种颜料。(3)(名)写的字和画的画。(4)(名)比喻学问或读书识字的能力。(5)(名)黑。(6)(名)古代的一种刑罚;刺面或额;染黑色;作为标记。也叫黥。(7)(名)(Mò)姓。(8)(名)指墨西哥:~洋(墨西哥银元)。