shéng qì
shéng wǎng
shéng hé
shéng fú
shéng wǔ
shéng àn
shéng chǐ
shéng biǎo
shéng jiū
shéng jǔ
shéng fǎ
shéng fā
shéng qiān
shéng fèi
shéng suǒ
shéng xià
shéng àn
shéng jì
shéng dù
shéng zhì
shéng jì
shéng dì
shéng zuò
shéng qiáo
shéng zhú
shéng xíng
shéng jì
shéng shū
shéng jiǎn
shéng xì
shéng bǎn
shéng mò
shéng zǔ
shéng dàn
shéng guī
shéng fēi
shéng mù
shéng zhǔn
shéng kòng
shéng cái
shéng jié
shéng shéng
shéng yīng
shéng jù
shéng rǎn
shéng hé
shéng qū
shéng lè
shéng zhí
shéng dū
shéng xuē
shéng chuáng
shéng liàng
shéng lǎn
shéng wéi
shéng shù
shéng jù
shéng jì
shéng luò
shéng chá
shéng jǔ
shéng jǔ
shéng lǚ
shéng kòng
⒈ 亦作“绳屝”。古代丧服所着的草鞋。
引《仪礼·丧服》:“绳屨者,绳菲也。”
郑玄注:“绳菲,今时不借也。”
贾公彦疏:“云‘绳菲,今时不借也’者, 周时人谓之屨子, 夏时人谓之菲, 汉时谓之不借者,此凶荼屨不得从人借,亦不得借人,皆是异时而别名也。”
明王志坚《表异录·器具》:“绳屝,草鞋也。”
绳shéng(1)(名)(~子、~儿)用两股以上的棉、麻等纤维或稻草等拧成的条状物:麻~|线~。(2)〈书〉(动)纠正;约束;制裁:~之以纪律。(3)〈书〉(动)继续。(4)(名)姓。
菲读音:fēi,fěi[ fēi ]1. 花草茂盛,香气浓郁:菲菲,芳菲。
2. 碳氢化合物的一类,无色有光泽的结晶,可制染料、炸药等。