shéng liàng
shéng wéi
shéng zhì
shéng zhǔn
shéng guī
shéng zhú
shéng chuáng
shéng mù
shéng zuò
shéng jì
shéng yīng
shéng jì
shéng lǚ
shéng xià
shéng àn
shéng shéng
shéng hé
shéng bǎn
shéng dì
shéng lè
shéng fú
shéng jì
shéng àn
shéng xuē
shéng jié
shéng qiáo
shéng qū
shéng rǎn
shéng dū
shéng jǔ
shéng zhí
shéng chá
shéng fèi
shéng fā
shéng shù
shéng kòng
shéng fǎ
shéng jù
shéng luò
shéng jǔ
shéng suǒ
shéng jiǎn
shéng jù
shéng dù
shéng qiān
shéng hé
shéng wǔ
shéng shū
shéng fēi
shéng cái
shéng qì
shéng jǔ
shéng biǎo
shéng jiū
shéng lǎn
shéng xíng
shéng dàn
shéng mò
shéng kòng
shéng zǔ
shéng xì
shéng wǎng
shéng chǐ
shéng jì
⒈ 缆绳。系船的绳索。
引旧题汉郭宪《洞冥记》卷三:“或以青林之枝为櫂,或以木兰之心为檝,练实之竹为篙,石脉之纫为绳缆也。”
巴金《秋》六:“翠环把灯放下,解开了绳缆。”
⒉ 指一般的粗绳。
引宋沉括《梦溪笔谈·官政一》:“埽身太长,人力不能压,埽不至水底,故河流不断,而绳缆多絶。”
绳shéng(1)(名)(~子、~儿)用两股以上的棉、麻等纤维或稻草等拧成的条状物:麻~|线~。(2)〈书〉(动)纠正;约束;制裁:~之以纪律。(3)〈书〉(动)继续。(4)(名)姓。
缆读音:lǎn缆lǎn(1)(名)拴船用的铁索或许多股拧成的粗绳:解~(开船)。(2)(名)像缆的东西:钢~|电~。(3)(动)用绳子拴船:~舟|~舸。