shéng zǔ
shéng liàng
shéng àn
shéng cái
shéng lǎn
shéng xià
shéng mù
shéng kòng
shéng shù
shéng jié
shéng jiǎn
shéng fǎ
shéng suǒ
shéng qiáo
shéng fēi
shéng zhǔn
shéng jiū
shéng qū
shéng jì
shéng wǎng
shéng luò
shéng àn
shéng lǚ
shéng dàn
shéng jù
shéng kòng
shéng fèi
shéng dù
shéng zhì
shéng jì
shéng dì
shéng yīng
shéng xuē
shéng hé
shéng shū
shéng jǔ
shéng mò
shéng wǔ
shéng bǎn
shéng jì
shéng chuáng
shéng zuò
shéng jǔ
shéng jù
shéng qiān
shéng hé
shéng dū
shéng jì
shéng qì
shéng lè
shéng wéi
shéng jǔ
shéng xíng
shéng biǎo
shéng chǐ
shéng fú
shéng guī
shéng fā
shéng zhí
shéng chá
shéng rǎn
shéng shéng
shéng zhú
shéng xì
yà jǔ
gāo jǔ
zhuàn jǔ
xún jǔ
qǐ jǔ
zhōng jǔ
shī jǔ
jiù jǔ
jié jǔ
biāo jǔ
lì jǔ
fēng jǔ
yuē jǔ
jù jǔ
dà jǔ
guàn jǔ
shùn jǔ
yìng jǔ
gōu jǔ
shèng jǔ
guī ju
hòu jǔ
xiàn jǔ
qián jǔ
yí jǔ
shéng jǔ
mián jǔ
huò jǔ
líng jǔ
hé jǔ
lóng jǔ
fēng jǔ
dù jǔ
xié jǔ
yú jǔ
shí jǔ
dǎo jǔ
tōng jǔ
⒈ 亦作“绳榘”。墨绳与矩尺。比喻规矩、标准。
引《新唐书·后妃传下·德宗贤妃韦氏》:“﹝韦氏﹞性敏淑,言动皆有绳矩,帝宠重之,后宫莫不师其行。”
宋黄伯思《东观馀论·论张长史书》:“始观张旭所书《千字文》……虽左驰右騖,而不离绳矩之内。”
明刘元卿《贤奕编·证学》:“先生时兢兢步趋,不踰绳矩。”
明李东阳《明故中顺大夫陆公行状》:“其为人冲澹沉默,动必绳榘,不为声利所移易。”
清曾国藩《江宁府学记》:“故其材之成,则足以辅世长民,其次亦循循绳矩。”
章炳麟《訄书·尊史》:“夫整齐世繫,分北宗望,成而观之,无瑰特,察诸子所説与箸于《楚辞》、《山海经》者,后先凌杂,派别挠乱,然后知此其为绳榘也。”
绳shéng(1)(名)(~子、~儿)用两股以上的棉、麻等纤维或稻草等拧成的条状物:麻~|线~。(2)〈书〉(动)纠正;约束;制裁:~之以纪律。(3)〈书〉(动)继续。(4)(名)姓。
矩读音:jǔ矩jǔ(1)(名)画直角或正方形、矩形用的曲尺:~尺。(2)(名)法度;规则:循规蹈~。