hōng pào
hōng liè
hōng hōng
hōng yǐn
hōng rán
hōng huáng
hōng léi
hōng jià
hōng dòu
hōng xuán
hōng jī
hōng zhà
hōng dǎ
hōng tiān
hōng huī
hōng yǐn
hōng lōng
hōng dòng
hōng guò
hōng dì
hōng hōng
hōng zuì
hōng dǔ
hōng gǎn
hōng kēng
hōng fā
hōng hǒng
hōng gé
hōng téng
hōng zhèn
hōng qǐ
hōng kē
hōng chuán
hōng shā
hōng xiào
hōng dòu
hōng tíng
hōng rǎng
hōng yìng
hōng xiǎng
hōng míng
gá lóng
gōng lóng
gū lōng
fù lóng
huī lóng
jiǔ lóng
yǔ lóng
jī lóng
hōng lōng
jí lóng
qìng lóng
xiū lóng
fēng lóng
wā lóng
gāo lóng
guāng lóng
pì lóng
kāng lóng
wū lóng
wā lóng
dòng lóng
bǐ lóng
hū lóng
chóng lóng
qióng lóng
píng lóng
wū lóng
nán lóng
hǒu lóng
zhōng lóng
qián lóng
xīng lóng
chōng lóng
féng lóng
bāo lóng
kè lóng
pī lóng
zhǎi lóng
yí lóng
chāng lóng
dēng lóng
shèng lóng
hū lóng
jiā lóng
qīn lóng
yōu lóng
hAo86.轰隆hōnglōng
(1) 低沉的不停的回响,往往是发闷的声音(如载重车辆的声音、远处的雷声)
英rumble;roll⒈ 象声词。形容雷声、爆炸声、机器声等。
引丁玲《团聚》:“今天晚上有着大风雨,雷轰隆轰隆的在屋子四周响了过去。”
杨沫《青春之歌》第一部第七章:“好像万马奔腾似的吼叫,随着再一次的轰隆一声门的巨响,人群潮水一般涌到第二道门里来了。”
状声词:(1) 形容雷声。如:「天空乌云密布,雷声轰隆作响。」(2) 形容爆炸声。如:「轰隆一声,炸开了一个山洞。」(3) 形容机器所发出的巨大响声。如:「工厂里的机器正轰隆轰隆的运转著。」
轰hōng(1)象声词:突然~的一声;震得山鸣谷应。(2)(动)(雷)鸣;(炮)击;(火药)爆炸:~炸|~击|雷~电闪。(3)(动)赶;驱逐:~麻雀|他摇着鞭子~牲口|把他~出去。
隆读音:lóng,lōng[ lōng ]见"黑咕隆咚"、“轰隆”