huī tè
huī tuò
huī sì
huī fù
huī xuān
huī màn
huī shū
huī dà
huī yuè
huī chǎn
huī zhāng
huī kuò
huī lùn
huī zhuó
huī kuò
huī hóng
huī guǐ
huī zuǎn
huī hóng
huī guō
huī wěi
huī huī
huī tái
huī yì
huī yào
huī hóng
huī lóng
huī tāi
huī è
huī huō
huī qí
huī xuè
huī guǎng
huī lǎn
huī hóng
huī bàn
huī guài
huī yáng
huī chóng
huī jué
huī fù
huī yuǎn
huī tái
huī yào
huī dàn
huī shàn
huī shū
huī hán
huī jì
huī bó
huī dá
huī fā
huī kuò
huī yū
huī xié
huī yí
kuān guǎng
huī guǎng
fāng guǎng
zēng guǎng
xī guǎng
bāo guǎng
gāi guǎng
gāo guǎng
èr guǎng
mí guǎng
yòu guǎng
fēng guǎng
fán guǎng
shē guǎng
xuān guǎng
hú guǎng
yá guǎng
liǎng guǎng
zhòng guǎng
yān guǎng
bù guǎng
làng guǎng
fàn guǎng
yīn guǎng
chōng guǎng
ān guǎng
chéng guǎng
xiá guǎng
yǒu guǎng
dōu guǎng
héng guǎng
yán guǎng
zhào guǎng
ráo guǎng
lún guǎng
cóng guǎng
zì guǎng
dǎ guǎng
èr guǎng
hào guǎng
pǔ guǎng
tuī guǎng
fú guǎng
xiū guǎng
kāi guǎng
kuò guǎng
táo guǎng
shēn guǎng
lǐng guǎng
shǎo guǎng
yuān guǎng
mào guǎng
fū guǎng
ruì guǎng
⒈ 扩展。
引清刘大櫆《张氏祠庙记》:“岁时率子弟习礼祠内,而亭外益恢广为园。”
⒉ 宏富。
引章炳麟《訄书·学变》:“﹝仲长统﹞《昌言》最恢广,上视杨雄诸家,牵制儒术,奢阔无施。”
恢huī(形)广大;宽广:~宏|~弘。
广读音:guǎng,ān[ guǎng ]1. 指面积、范围宽阔,与“狭”相对:宽广。广博。广义。广漠。广袤(东西称“广”,南北称“袤”,指土地面积)。广厦。
2. 多:大庭广众。
3. 扩大,扩充:推广。广开言路。