shē yì
shē wàng
shē tài
shē mí
shē jiàn
shē tán
shē qiú
shē tài
shē chǐ
shē yù
shē fèi
shē zhē
shē mí
shē fàng
shē zòng
shē mí
shē huá
shē tài
shē xiǎng
shē yì
shē guǎng
shē yì
shē háo
shē ruì
shē ào
shē dàng
shē báo
shē shàng
shē nüè
shē tài
shē zhà
shē yù
shē yuàn
shē bǐ
shē jìng
shē dàng
shē yín
fēng guǎng
xiá guǎng
bù guǎng
chéng guǎng
fāng guǎng
yīn guǎng
èr guǎng
chōng guǎng
yǒu guǎng
xiū guǎng
cóng guǎng
gāi guǎng
dǎ guǎng
liǎng guǎng
zhòng guǎng
yòu guǎng
fū guǎng
lún guǎng
zhào guǎng
bāo guǎng
ān guǎng
yá guǎng
xī guǎng
huī guǎng
èr guǎng
mí guǎng
fán guǎng
gāo guǎng
yān guǎng
dōu guǎng
kāi guǎng
fú guǎng
pǔ guǎng
hào guǎng
shēn guǎng
zì guǎng
ruì guǎng
yán guǎng
hú guǎng
ráo guǎng
xuān guǎng
shǎo guǎng
táo guǎng
mào guǎng
làng guǎng
lǐng guǎng
kuān guǎng
tuī guǎng
kuò guǎng
yuān guǎng
zēng guǎng
héng guǎng
shē guǎng
fàn guǎng
⒈ 犹广大;浩大。
引《文子·守弱》:“天子公侯以天下一国为家……大者用兵侵小,小者倨傲凌下,用心奢广,譬犹飘风暴雨,不可长久。”
《后汉书·五行志四》:“是时顺帝崩, 梁太后摄政,欲为顺帝作陵,制度奢广,多坏吏民冢。”
《新唐书·李程传》:“帝冲逸,好宫室畋猎,功用奢广。”
奢shē(1)(形)奢侈:穷~极欲。(2)(形)过分的:~望。
广读音:guǎng,ān[ guǎng ]1. 指面积、范围宽阔,与“狭”相对:宽广。广博。广义。广漠。广袤(东西称“广”,南北称“袤”,指土地面积)。广厦。
2. 多:大庭广众。
3. 扩大,扩充:推广。广开言路。