huī dàn
huī lǎn
huī zhuó
huī xuè
huī yū
huī shàn
huī lùn
huī è
huī sì
huī yuǎn
huī huō
huī tè
huī chóng
huī bàn
huī tái
huī hán
huī hóng
huī qí
huī hóng
huī yì
huī wěi
huī jì
huī bó
huī xuān
huī fù
huī zhāng
huī dà
huī kuò
huī guǐ
huī guō
huī shū
huī yào
huī yí
huī yào
huī màn
huī kuò
huī tāi
huī zuǎn
huī yáng
huī tuò
huī xié
huī guài
huī fù
huī fā
huī yuè
huī huī
huī hóng
huī jué
huī hóng
huī chǎn
huī tái
huī dá
huī guǎng
huī kuò
huī shū
huī lóng
yū shū
yuè shū
bǐ shū
pá shū
fù shū
fú shū
zì shū
sōu shū
huī shū
tí shū
fū shū
qǐ shū
qú shū
yì shū
kuò shū
dào shū
fū shū
àn shū
diāo shū
kuān shū
chǐ shū
sōu shū
liè shū
jiàn shū
diāo shū
jǔ shū
cuì shū
lóng shū
jiào shū
fēn shū
cūn shū
fēng shū
huāng shū
kōng shū
qīng shū
biǎo shū
bǐ shū
bì shū
xiāo shū
dān shū
fēng shū
shǒu shū
shàng shū
jiàn shū
cǎo shū
jiāo shū
quán shū
juān shū
wán shū
mì shū
guāi shū
xíng shū
lù shū
guì shū
shū shū
sēn shū
bǎi shū
qú shū
cū shū
yù shū
jiān shū
bié shū
yì shū
chì shū
xiān shū
zhuō shū
gù shū
kàng shū
kuáng shū
tíng shū
gāng shū
cū shū
biàn shū
sòng shū
kǎi shū
jù shū
lián shū
liǎng shū
nǐ shū
qiān shū
shēng shū
guàn shū
èr shū
chuán shū
xī shū
jué shū
jì shū
lùn shū
guǒ shū
hóng shū
fú shū
jì shū
kǒng shū
cū shū
kuàng shū
láng shū
qīng shū
qīn shū
jiǎn shū
jī shū
xiōng shū
pī shū
xiāo shū
⒈ 亦作“恢疎”。宽宏;开朗。
引宋陆游《跋傅正议<至乐庵记>》:“自道其胸中恢疏磊落,所以乐而忘忧者。”
宋叶适《题张声之友于丛居记》:“为人恢疎谈笑,放旷江湖间。”
恢huī(形)广大;宽广:~宏|~弘。
疏读音:shū疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。