lún gān
chā gān
mì gān
jiàn gān
shā gān
chí gān
jiē gān
yú gān
jīn gān
xiǎn gān
bǎ gān
wéi gān
zhān gān
pāi gān
lán gān
shàng gān
qiāng gān
shuāng gān
mù gān
pá gān
diào gān
nào gān
sān gān
chī gān
niān gān
bào gān
zǒu gān
gāo gān
gē gān
xián gān
yú gān
tà gān
yì gān
zhuàng gān
lián gān
chuí gān
qī gān
jīng gān
tóu gān
fān gān
lún gān
biāo gān
dài gān
zhū gān
shǒu gān
zhí gān
yá gān
pào gān
fān gān
yú gān
gōu gān
tóng gān
diào gān
yī gān
qīng gān
zhú gān
jī gān
gāo gān
mǎ gān
huá gān
zhǎn gān
qí gān
qiáng gān
yuán gān
fēng gān
爬竿págān
(1) 一种体育或杂技的表演项目,沿着一根杆子向上爬动
英pole-climbing(2) 一种用于体育锻炼的器械
英climbing pole⒈ 一种杂技。直立长竿于地面或人体肩胛部,表演者循竿而上,作种种技巧动作。
⒉ 一种体育活动。直竖长竿并固定之,锻炼者用双手或手足并用以缘竿上下。可锻炼臂力。
一种传统竞技。源于汉代寻橦、宋朝立竿等节目。可分为三类:一、将竹竿顶在头上。也称为「戴竿」、「顶竿」。二、立长竿于地上,由一人或数人爬上竿顶表演。三、长竿竖立于肩部。至今仍列入体技训练项目。也称为「杠竿」、「夯竿」。
爬pá(1)(动)昆虫、爬行动物等行动;人用手脚着地向前移动:~行。(2)(动)抓着东西往上去;攀登:~竿|~蔓。
竿读音:gān竿gān(名)(~子)竹竿;截取竹子的主干而成。