jiàn bù
jiàn hú
jiàn duǒ
jiàn lòu
jiàn chá
jiàn zhuó
jiàn fēng
jiàn tóu
jiàn xián
jiàn yáo
jiàn fú
jiàn ruò
jiàn cā
jiàn shū
jiàn qí
jiàn fáng
jiàn kuò
jiàn gàn
jiàn zǐ
jiàn gān
jiàn yǔ
jiàn zú
jiàn jīn
jiàn kè
jiàn shì
jiàn lóu
jiàn gàn
jiàn tǒng
jiàn kuò
jiàn yú
jiàn jué
jiàn ǎo
jiàn jī
jiàn duān
jiàn zhú
jiàn méng
jiàn tǒng
jiàn shǐ
jiàn yī
jiàn sǔn
jiàn miáo
jiàn dào
jiàn bǎ
jiàn chuāng
jiàn gǎn
jiàn jú
jiàn guā
jiàn gǎo
jiàn shǒu
jiàn shuǐ
jiàn zhāng
jiàn hú
jiàn chóu
jiàn zhū
jiàn dī
jiàn jiǎo
jiàn jìng
jiàn fú
zhí gān
biāo gān
qí gān
mì gān
mǎ gān
pào gān
huá gān
chuí gān
qī gān
bǎ gān
qiáng gān
zhān gān
yuán gān
jiē gān
zhū gān
nào gān
qīng gān
chā gān
lián gān
zhǎn gān
gōu gān
shàng gān
xián gān
tóu gān
yī gān
zhuàng gān
pá gān
jīng gān
yú gān
bào gān
gāo gān
fēng gān
fān gān
shǒu gān
chī gān
qiāng gān
lún gān
wéi gān
zhú gān
mù gān
fān gān
chí gān
tóng gān
shuāng gān
lún gān
shā gān
yú gān
pāi gān
sān gān
gāo gān
tà gān
diào gān
xiǎn gān
diào gān
jiàn gān
yá gān
niān gān
lán gān
yì gān
dài gān
zǒu gān
yú gān
jī gān
gē gān
jīn gān
⒈ 亦作“箭干”。亦作“箭簳”。箭身。
引《汉书·匈奴传下》:“匈奴有斗入汉地,直张掖郡,生奇材木,箭竿就羽,如得之,於边甚饶,国家有广地之实,将军显功,垂於无穷。”
《晋书·王恭传》:“时内外疑阻,津逻严急, 仲堪之信因庾楷达之,以斜绢为书,内箭簳中,合鏑漆之, 楷送於恭。”
唐薛用弱《集异记·汪凤》:“﹝张励﹞居与忠同里,每旦诣曹,路经其门,则遥见二青气,粗如箭簳,而紧鋭彻天焉。”
《尔雅翼·释木四》:“《职方氏》:扬州,其利竹箭。箭一名篠,是竹之小者,可为箭干。”