nào lóng
nào guǐ
nào gǎn
nào cáo
nào huó
nào huāng
nào qiāng
nào shǒu
nào zāi
nào wán
nào gān
nào sàng
nào jiāng
nào xuān
nào zǐ
nào jiǔ
nào tiào
nào zhuāng
nào chǎng
nào jià
nào qì
nào luàn
nào jù
nào rāng
nào fáng
nào biǎo
nào hùn
nào zuǐ
nào qiāng
nào rǎng
nào yǐn
nào biāo
nào tīng
nào chá
nào xì
nào xū
nào fān
nào yóu
nào teng
nào kuò
nào yáng
nào shì
nào xiāo
nào shuō
nào sào
nào xián
nào gāi
nào jiāo
nào zá
nào dòng
nào xiāng
nào shì
nào zhàng
nào kāi
nào zhuāng
nào yào
nào sǎo
nào huǒ
nào huā
nào xīn
nào rè
nào má
nào chǎo
nào tǐng
nào huāng
nào máng
nào é
nào lán
nào fàn
nào é
nào tái
nào yín
nào chǎo
nào hong
nào mó
nào tóu
nào hòng
nào zhā
nào měng
nào huàn
nào fèi
nào shè
nào bìng
yú gān
gāo gān
diào gān
jīng gān
zhǎn gān
zhū gān
lán gān
chí gān
pá gān
fān gān
fēng gān
qiāng gān
gōu gān
tóu gān
pào gān
gāo gān
yú gān
lún gān
niān gān
zhān gān
zhuàng gān
shǒu gān
shā gān
qīng gān
yú gān
yī gān
gē gān
zhú gān
dài gān
jīn gān
yì gān
qí gān
fān gān
mǎ gān
chā gān
tà gān
yá gān
zhí gān
mù gān
lún gān
huá gān
jiē gān
biāo gān
bǎ gān
sān gān
wéi gān
pāi gān
chī gān
nào gān
bào gān
qī gān
xián gān
zǒu gān
jī gān
xiǎn gān
shàng gān
qiáng gān
shuāng gān
chuí gān
jiàn gān
diào gān
yuán gān
tóng gān
mì gān
lián gān
⒈ 亦作“闹桿”。一种悬挂各种玩具或诸色杂货的竹竿。古代货郎所用。参阅顾学颉王学奇《元曲释词·闹竿儿》。
引宋吴自牧《梦粱录·诸色杂货》:“小儿戏耍家事儿,如……闹竿儿。”
《词林摘艳·<摊破金字令·春游>曲》:“花篮儿和闹桿并食垒,鞦韆下共相随,花压帽簷低。”
《古今小说·宋四公大闹禁魂张》:“看时,却是人头、人脚、人手掛在屋簷上,一似闹竿儿相似。”
闹nào(1)(动)吵;扰乱:又哭又~。(2)(动)发泄(感情):~情绪|~脾气。(3)(动)害病(发生灾害或不好的事):~眼睛|~水灾|~矛盾|~笑话。(4)(动)干;弄;搞:~革命|~生产|~清楚。(5)(动)基本义:喧哗; 不安静:喧哗; 不安静
竿读音:gān竿gān(名)(~子)竹竿;截取竹子的主干而成。