jùn wèi
jùn yǎn
jùn máo
jùn xián
jùn lái
jùn cái
jùn xiù
jùn yuǎn
jùn háo
jùn qiǎo
jùn mǎ
jùn fēng
jùn pǐn
jùn yàn
jùn ér
jùn lì
jùn shì
jùn míng
jùn yǐng
jùn biàn
jùn jié
jùn liú
jùn qì
jùn rén
jùn dì
jùn guā
jùn shàn
jùn dé
jùn yīng
jùn cái
jùn yóu
jùn jiāo
jùn mài
jùn mào
jùn wù
jùn bǔ
jùn mǐn
jùn ài
jùn jié
jùn lì
jùn mín
jùn yīn
jùn xuǎn
jùn yù
jùn bá
jùn yì
jùn líng
jùn kè
jùn qí
jùn qiào
jùn niǎo
jùn shǎng
jùn hú
jùn yǒu
jùn měi
jùn páng
jùn jiàn
jùn jié
jùn shuǎng
jùn jǔ
jùn jié
jùn gǔ
jùn shí
jùn qì
jùn wù
jùn liè
jùn zhì
jùn lǎng
jùn chú
jùn zhuàng
jùn láng
jùn néng
jùn lǎo
jùn wěi
jùn xiōng
jùn chǔ
jùn fā
jùn dàng
jùn xióng
jùn wù
jùn huì
jùn biàn
jùn shēng
jùn xiá
jùn zhé
jùn gāo
jùn nán
jùn liáng
jùn míng
jùn bì
jùn dá
jùn lǚ
jùn shàng
jùn jié
jùn kuài
jùn yǎ
jùn yì
jùn qún
jùn zào
jùn zhé
jùn yì
jùn yǔ
jùn liáo
nián mài
jié mài
cháng mài
hóng mài
qiú mài
gāo mài
kāi mài
yǒng mài
yàn mài
yì mài
gū mài
ào mài
lǎo mài
jǐng mài
shuāi mài
yóu mài
líng mài
lǎng mài
yì mài
xùn mài
chuán mài
qū mài
jùn mài
yú mài
chěng mài
sù mài
qián mài
yīng mài
dēng mài
kuàng mài
nán mài
miǎn mài
líng mài
xīng mài
dú mài
zhèn mài
jìn mài
xióng mài
chǐ mài
zhēng mài
xián mài
chuò mài
xíng mài
xuán mài
kàng mài
xiù mài
dàng mài
fā mài
yǐn mài
xiǔ mài
guī mài
qí mài
jùn mài
dùn mài
xiá mài
jùn mài
háo mài
yú mài
líng mài
xuán mài
chěng mài
kuā mài
liú mài
kuà mài
jǐng mài
mǐn mài
chāo mài
shuǎng mài
yuǎn mài
jùn mài
diàn mài
hūn mài
qīng mài
jùn mài
fēng mài
chōng mài
fàng mài
俊迈jùnmài
(1) 秀美.出众,英俊豪迈,一表人才
例洒脱俊迈例神情俊迈英pretty and knockout⒈ 优异卓越;雄健豪迈。
引南朝梁刘义庆《世说新语·任诞》:“陈郡袁躭俊迈多能。”
唐崔璐《览皮先辈盛制因作十韵以寄用伸款仰》:“襄阳得奇士,俊迈真龙驹。”
宋文莹《玉壶清话》卷七:“其诗固无飘逸俊迈之气,但平朴而常,不事虚语尔。”
清薛福成《母弟季怀事状》:“文寓俊迈之气于绵密之中。”
苏曼殊《天涯红泪记》第一章:“时有卜者为人言休咎,生静立人丛中,心仪卜者俊迈有风。”
才识卓越过人。
俊jùn(1)(形)相貌好看:~秀|~俏|这个孩子长得好~呀。(2)(形)才智出众的:~杰|英~|~士。
迈读音:mài迈mài(名)提脚向前走;跨:~步|~过门坎。迈mài(形)老:老~|年~。迈mài(量)英里(用于机动车行车速度):一个钟头走三十~。