jùn míng
jùn mài
jùn shēng
jùn láng
jùn yīng
jùn míng
jùn yì
jùn cái
jùn liú
jùn dá
jùn yì
jùn qì
jùn lì
jùn shǎng
jùn yù
jùn zhé
jùn liáo
jùn lǚ
jùn jié
jùn háo
jùn cái
jùn xián
jùn dé
jùn ài
jùn yì
jùn lǎng
jùn liè
jùn mǐn
jùn yǐng
jùn shì
jùn yǔ
jùn zhuàng
jùn yǎ
jùn fā
jùn zào
jùn liáng
jùn bá
jùn jié
jùn qiǎo
jùn xuǎn
jùn wù
jùn mào
jùn wù
jùn bì
jùn xiá
jùn yǎn
jùn máo
jùn hú
jùn yǒu
jùn shí
jùn nán
jùn lái
jùn shàng
jùn yàn
jùn gāo
jùn líng
jùn xióng
jùn yóu
jùn biàn
jùn yuǎn
jùn chú
jùn xiù
jùn néng
jùn jié
jùn rén
jùn lǎo
jùn niǎo
jùn wèi
jùn chǔ
jùn lì
jùn wěi
jùn qún
jùn jiàn
jùn měi
jùn wù
jùn dàng
jùn pǐn
jùn qí
jùn qì
jùn dì
jùn xiōng
jùn qiào
jùn ér
jùn yīn
jùn biàn
jùn jié
jùn shuǎng
jùn kuài
jùn shàn
jùn mín
jùn mǎ
jùn fēng
jùn huì
jùn kè
jùn zhì
jùn bǔ
jùn guā
jùn páng
jùn gǔ
jùn jié
jùn jǔ
jùn zhé
jùn jiāo
ruì yì
jiǔ yì
shuǎng yì
chāo yì
piāo yì
guǐ yì
guàng yì
féi yì
qiú yì
bēn yì
qīng yì
mài yì
fàng yì
yǒng yì
hóng yì
qīng yì
fēng yì
biàn yì
dàng yì
jiāo yì
lì yì
zì yì
jiāo yì
shē yì
è yì
lóng yì
yún yì
dàn yì
ān yì
lòu yì
xiù yì
zhuó yì
xián yì
zhān yì
chōng yì
fēng yì
jiāo yì
hóng yì
yín yì
qián yì
chù yì
kuì yì
héng yì
quē yì
wáng yì
lè yì
háo yì
áo yì
táo yì
dùn yì
yóu yì
fù yì
jìng yì
yáng yì
diān yì
jǔ yì
zì yì
bān yì
zhuì yì
chěng yì
kuàng yì
sī yì
yīng yì
nóng yì
mèi yì
cóng yì
sàn yì
kuáng yì
mì yì
hūn yì
xióng yì
jùn yì
chǔ yì
pán yì
yǒng yì
bū yì
jùn yì
hóng yì
shén yì
liáng yì
liú yì
láo yì
yuè yì
bō yì
cuàn yì
wú yì
xiāo yì
fú yì
tián yì
tǐng yì
guī yì
xiǎng yì
yú yì
gāo yì
jūn yì
gū yì
lán yì
fén yì
làn yì
huān yì
xiá yì
chāng yì
jiǔ yì
shī yì
ào yì
quē yì
piāo yì
yǐn yì
jiàn yì
fēng yì
jùn yì
lún yì
shàn yì
xián yì
fèn yì
dàng yì
yǎ yì
bēn yì
bèng yì
yú yì
gǔ yì
俊逸jùnyì
(1) 英俊洒脱,超群拔俗;优美潇洒
例神态俊逸例才思俊逸英pretty and easy, unusual⒈ 英俊洒脱,超群拔俗。
引三国魏刘劭《<人物志>自序》:“制礼乐,则考六艺祗庸之德;躬南面,则援俊逸辅相之材。”
唐杜甫《春日忆李白》诗:“清新庾开府,俊逸鲍参军。”
清陈其元《庸闲斋笔记·蒋振生书法论》:“右军人品高,故其书瀟洒俊逸。”
老舍《四世同堂》第二部五十:“它们的羽毛是那么光洁,姿态是那么俊逸,再配上那红的墙,绿的柏,与金瓦的宫殿,真是仙境中的仙鸟。”
⒉ 指超群拔俗的人。
引晋葛洪《抱朴子·穷达》:“俊逸縶滞,其有憾乎?”
明李贽《寄方子及提学》诗:“此方多俊逸,长养报明时。”
明陈子龙《送宋子建应试金陵随至海州成婚》诗:“南朝多俊逸, 东府最风流。”
形容人容貌俊秀,才艺超群。
俊jùn(1)(形)相貌好看:~秀|~俏|这个孩子长得好~呀。(2)(形)才智出众的:~杰|英~|~士。
逸读音:yì逸yì(1)(形)安乐;安闲:安~|以~待劳|一劳永~。(2)(动)逃跑:奔~|逃~。(3)(动)避世隐居:隐~|~居。(4)(动)散失;失传:~文|~书|~事|~闻。(5)(动)超过一般:超~|~群。