jiǎng sōu
jiǎng xiào
jiǎng táng
jiǎng gōng
jiǎng shǒu
jiǎng dòng
jiǎng yì
jiǎng biàn
jiǎng huà
jiǎng yè
jiǎng chàng
jiǎng fù
jiǎng yuán
jiǎng zī
jiǎng huà
jiǎng mó
jiǎng hé
jiǎng xù
jiǎng xù
jiǎng kāi
jiǎng lǜ
jiǎng ruì
jiǎng mó
jiǎng tǎo
jiǎng guàn
jiǎng huì
jiǎng tán
jiǎng tán
jiǎng píng
jiǎng qíng
jiǎng chāo
jiǎng jí
jiǎng yì
jiǎng sì
jiǎng dēng
jiǎng láng
jiǎng sòng
jiǎng xù
jiǎng biàn
jiǎng zàn
jiǎng xíng
jiǎng chén
jiǎng yuàn
jiǎng shān
jiǎng yì
jiǎng chuán
jiǎng dé
jiǎng huì
jiǎng shù
jiǎng yì
jiǎng jiu
jiǎng jīng
jiǎng sì
jiǎng cuò
jiǎng jiàn
jiǎng mó
jiǎng liǎn
jiǎng wéi
jiǎng dìng
jiǎng fěng
jiǎng hé
jiǎng yán
jiǎng chǎng
jiǎng huā
jiǎng shù
jiǎng dú
jiǎng mìng
jiǎng dìng
jiǎng dào
jiǎng xué
jiǎng huà
jiǎng bīng
jiǎng suǒ
jiǎng gǎo
jiǎng méng
jiǎng zhuō
jiǎng jiā
jiǎng wù
jiǎng huān
jiǎng lǐ
jiǎng róng
jiǎng zuò
jiǎng lùn
jiǎng kǒu
jiǎng sàn
jiǎng xī
jiǎng shí
jiǎng wén
jiǎng xià
jiǎng yí
jiǎng sì
jiǎng méng
jiǎng shì
jiǎng yán
jiǎng niàn
jiǎng chén
jiǎng jiě
jiǎng tà
jiǎng xiū
jiǎng zhēn
jiǎng xù
jiǎng tú
jiǎng shě
jiǎng tíng
jiǎng xuān
jiǎng dǎo
jiǎng kè
jiǎng gòng
jiǎng zhì
jiǎng qiē
jiǎng hǎo
jiǎng wǔ
jiǎng diàn
jiǎng jù
jiǎng gòng
jiǎng yì
jiǎng zhāng
jiǎng shè
jiǎng jià
jiǎng xī
jiǎng wén
jiǎng liàng
jiǎng yǎn
jiǎng zōng
jiǎng wéi
jiǎng nán
jiǎng xùn
jiǎng qiú
jiǎng tōng
jiǎng yì
jiǎng wèn
jiǎng chún
jiǎng jiào
jiǎng yǔ
jiǎng shuō
jiǎng qián
jiǎng shòu
jiǎng shǐ
jiǎng gǔ
jiǎng zuò
jiǎng xì
jiǎng sēng
jiǎng yǔ
jiǎng zhòng
jiǎng dù
jiǎng jiàng
jiǎng qīng
jiǎng gé
jiǎng yòng
jiǎng shì
jiǎng xí
jiǎng zhàng
jiǎng shù
jiǎng huān
jiǎng shǐ
jiǎng yuè
jiǎng shuō
jiǎng nòu
jiǎng xiū
jiǎng zuǐ
jiǎng shū
jiǎng xuān
jiǎng guān
jiǎng píng
jiǎng shì
jiǎng shī
jiǎng shì
jiǎng sòng
jiǎng kuǎn
jiǎng qīn
jiǎng lǐ
jiǎng mó
jiǎng míng
jiǎng shì
jiǎng kǎo
jiǎng gài
jiǎng zhōng
jiǎng wù
jiǎng bài
jiǎng àn
jiǎng gòu
jiǎng mù
jiǎng tái
jiǎng xí
jiǎng ràng
jiǎng quàn
jiǎng zhì
jiǎng lǚ
jiǎng zhào
jiǎng zhòng
jiǎng gǔ
jiǎng wò
jiǎng sōu
jiǎng zhǔ
jiǎng fǎ
jiǎng chù
jiǎng tí
jiǎng yáng
jiǎng wéi
⒈ 犹讲治。治草为耨,借指治学。
引语本《礼记·礼运》:“陈义以种之,讲学以耨之。”
《旧唐书·韦渠牟传》:“讲论儒、道、释三教, 渠牟枝词游説,捷口水注;上谓其讲耨有素,听之意动。”
讲jiǎng(1)(动)说(本义):~故事|他高兴得话都~不出来了。(2)(动)解释;说明:~书|这个字有几个~法|这本书是~气象的。(3)(动)商量;商议:~价儿。(4)(动)就某方面说;论:~技术他不如你;~干劲儿他比你足。(5)(动)讲求:~卫生|~团结|~速度。
耨读音:nòu耨nòu(1)〈书〉(2)(名)锄草的农具。(3)(动)锄草:深耕细~。