讲坐


讲坐的组词


讲供

jiǎng gòng

讲经

jiǎng jīng

讲教

jiǎng jiào

讲阁

jiǎng gé

讲颂

jiǎng sòng

讲切

jiǎng qiē

讲贡

jiǎng gòng

讲叙

jiǎng xù

讲议

jiǎng yì

讲平

jiǎng píng

讲订

jiǎng dìng

讲和

jiǎng hé

讲艺

jiǎng yì

讲开

jiǎng kāi

讲导

jiǎng dǎo

讲理

jiǎng lǐ

讲课

jiǎng kè

讲评

jiǎng píng

讲亲

jiǎng qīn

讲旅

jiǎng lǚ

讲场

jiǎng chǎng

讲轩

jiǎng xuān

讲武

jiǎng wǔ

讲语

jiǎng yǔ

讲隙

jiǎng xì

讲坐

jiǎng zuò

讲闻

jiǎng wén

讲射

jiǎng shè

讲悟

jiǎng wù

讲士

jiǎng shì

讲嘴

jiǎng zuǐ

讲诵

jiǎng sòng

讲室

jiǎng shì

讲让

jiǎng ràng

讲析

jiǎng xī

讲帷

jiǎng wéi

讲业

jiǎng yè

讲法

jiǎng fǎ

讲义

jiǎng yì

讲贯

jiǎng guàn

讲索

jiǎng suǒ

讲拜

jiǎng bài

讲勖

jiǎng xù

讲唇

jiǎng chún

讲究

jiǎng jiu

讲治

jiǎng zhì

讲动

jiǎng dòng

讲脸

jiǎng liǎn

讲学

jiǎng xué

讲道

jiǎng dào

讲德

jiǎng dé

讲石

jiǎng shí

讲帏

jiǎng wéi

讲丐

jiǎng gài

讲章

jiǎng zhāng

讲树

jiǎng shù

讲谟

jiǎng mó

讲考

jiǎng kǎo

讲辨

jiǎng biàn

讲图

jiǎng tú

讲宣

jiǎng xuān

讲戎

jiǎng róng

讲集

jiǎng jí

讲勗

jiǎng xù

讲众

jiǎng zhòng

讲耨

jiǎng nòu

讲解

jiǎng jiě

讲诏

jiǎng zhào

讲画

jiǎng huà

讲释

jiǎng shì

讲数

jiǎng shù

讲灯

jiǎng dēng

讲定

jiǎng dìng

讲论

jiǎng lùn

讲书

jiǎng shū

讲核

jiǎng hé

讲说

jiǎng shuō

讲念

jiǎng niàn

讲帐

jiǎng zhàng

讲讽

jiǎng fěng

讲稿

jiǎng gǎo

讲述

jiǎng shù

讲剑

jiǎng jiàn

讲清

jiǎng qīng

讲明

jiǎng míng

讲舍

jiǎng shě

讲殿

jiǎng diàn

讲演

jiǎng yǎn

讲律

jiǎng lǜ

讲臣

jiǎng chén

讲唱

jiǎng chàng

讲摩

jiǎng mó

讲寺

jiǎng sì

讲劝

jiǎng quàn

讲息

jiǎng xī

讲授

jiǎng shòu

讲兵

jiǎng bīng

讲口

jiǎng kǒu

讲使

jiǎng shǐ

讲席

jiǎng xí

讲难

jiǎng nán

讲师

jiǎng shī

讲僧

jiǎng sēng

讲辩

jiǎng biàn

讲用

jiǎng yòng

讲坛

jiǎng tán

讲脩

jiǎng xiū

讲咨

jiǎng zī

讲错

jiǎng cuò

讲官

jiǎng guān

讲钞

jiǎng chāo

讲绎

jiǎng yì

讲礼

jiǎng lǐ

讲修

jiǎng xiū

讲蒐

jiǎng sōu

讲懽

jiǎng huān

讲校

jiǎng xiào

讲价

jiǎng jià

讲命

jiǎng mìng

讲好

jiǎng hǎo

讲主

jiǎng zhǔ

讲衆

jiǎng zhòng

讲目

jiǎng mù

讲案

jiǎng àn

讲台

jiǎng tái

讲鼓

jiǎng gǔ

讲聚

jiǎng jù

讲花

jiǎng huā

讲谈

jiǎng tán

讲手

jiǎng shǒu

讲榻

jiǎng tà

讲蒙

jiǎng méng

讲扬

jiǎng yáng

讲序

jiǎng xù

讲功

jiǎng gōng

讲説

jiǎng shuō

讲郎

jiǎng láng

讲言

jiǎng yán

讲训

jiǎng xùn

讲堂

jiǎng táng

讲赞

jiǎng zàn

讲化

jiǎng huà

讲山

jiǎng shān

讲宗

jiǎng zōng

讲家

jiǎng jiā

讲幄

jiǎng wò

讲古

jiǎng gǔ

讲量

jiǎng liàng

讲肄

jiǎng yì

讲制

jiǎng zhì

讲磨

jiǎng mó

讲度

jiǎng dù

讲通

jiǎng tōng

讲文

jiǎng wén

讲锐

jiǎng ruì

讲事

jiǎng shì

讲肆

jiǎng sì

讲题

jiǎng tí

讲闱

jiǎng wéi

讲处

jiǎng chù

讲试

jiǎng shì

讲购

jiǎng gòu

讲盟

jiǎng méng

讲钱

jiǎng qián

讲筵

jiǎng yán

讲益

jiǎng yì

讲座

jiǎng zuò

讲钟

jiǎng zhōng

讲行

jiǎng xíng

讲下

jiǎng xià

讲陈

jiǎng chén

讲物

jiǎng wù

讲欢

jiǎng huān

讲祀

jiǎng sì

讲讨

jiǎng tǎo

讲习

jiǎng xí

讲搜

jiǎng sōu

讲史

jiǎng shǐ

讲传

jiǎng chuán

讲问

jiǎng wèn

讲阅

jiǎng yuè

讲亭

jiǎng tíng

讲院

jiǎng yuàn

讲宇

jiǎng yǔ

讲读

jiǎng dú

讲情

jiǎng qíng

讲桌

jiǎng zhuō

讲匠

jiǎng jiàng

讲员

jiǎng yuán

讲复

jiǎng fù

讲求

jiǎng qiú

讲话

jiǎng huà

讲款

jiǎng kuǎn

讲仪

jiǎng yí

讲散

jiǎng sàn

讲诲

jiǎng huì

讲真

jiǎng zhēn

讲会

jiǎng huì

讲劘

jiǎng mó


地坐

dì zuò

狭坐

xiá zuò

侍坐

shì zuò

踑坐

jī zuò

比坐

bǐ zuò

配坐

pèi zuò

趺坐

fū zuò

痴坐

chī zuò

幄坐

wò zuò

存坐

cún zuò

免坐

miǎn zuò

落坐

luò zuò

律坐

lǜ zuò

晏坐

yàn zuò

顽坐

wán zuò

骂坐

mà zuò

合坐

hé zuò

叙坐

xù zuò

端坐

duān zuò

破坐

pò zuò

隅坐

yú zuò

法坐

fǎ zuò

讲坐

jiǎng zuò

迁坐

qiān zuò

狨坐

róng zuò

愁坐

chóu zuò

边坐

biān zuò

乘坐

chéng zuò

一坐

yī zuò

旁坐

páng zuò

禁坐

jìn zuò

跌坐

diē zuò

瞑坐

míng zuò

矩坐

jǔ zuò

起坐

qǐ zuò

冷坐

lěng zuò

默坐

mò zuò

预坐

yù zuò

虚坐

xū zuò

株坐

zhū zuò

坚坐

jiān zuò

寄坐

jì zuò

尻坐

kāo zuò

惊坐

jīng zuò

跪坐

guì zuò

末坐

mò zuò

搭坐

dā zuò

后坐

hòu zuò

坏坐

huài zuò

跨坐

kuà zuò

高坐

gāo zuò

駡坐

mà zuò

御坐

yù zuò

行坐

xíng zuò

主坐

zhǔ zuò

就坐

jiù zuò

避坐

bì zuò

检坐

jiǎn zuò

猊坐

ní zuò

诛坐

zhū zuò

凝坐

níng zuò

盘坐

pán zuò

颙坐

yóng zuò

独坐

dú zuò

宪坐

xiàn zuò

打坐

dǎ zuò

共坐

gòng zuò

卷坐

juàn zuò

案坐

àn zuò

悬坐

xuán zuò

纠坐

jiū zuò

禅坐

chán zuò

偶坐

ǒu zuò

满坐

mǎn zuò

跽坐

jì zuò

胡坐

hú zuò

大坐

dà zuò

食坐

shí zuò

踞坐

jù zuò

瘫坐

tān zuò

敍坐

xù zuò

柄坐

bǐng zuò

帝坐

dì zuò

举坐

jǔ zuò

从坐

cóng zuò

跏坐

jiā zuò

蹲坐

dūn zuò

陛坐

bì zuò

棋坐

qí zuò

倒坐

dǎo zuò

酒坐

jiǔ zuò

饤坐

dìng zuò

弹坐

dàn zuò

绳坐

shéng zuò

促坐

cù zuò

僭坐

jiàn zuò

正坐

zhèng zuò

斋坐

zhāi zuò

驾坐

jià zuò

冥坐

míng zuò

连坐

lián zuò

彻坐

chè zuò

佥坐

qiān zuò

匡坐

kuāng zuò

宥坐

yòu zuò

枿坐

niè zuò

贬坐

biǎn zuò

逊坐

xùn zuò

开坐

kāi zuò

剥坐

bāo zuò

安坐

ān zuò

窠坐

kē zuò

反坐

fǎn zuò

广坐

guǎng zuò

暖坐

nuǎn zuò

都坐

dōu zuò

平坐

píng zuò

设坐

shè zuò

骑坐

qí zuò

阖坐

hé zuò

跧坐

quán zuò

告坐

gào zuò

齿坐

chǐ zuò

横坐

héng zuò

静坐

jìng zuò

班坐

bān zuò

蹭坐

cèng zuò

随坐

suí zuò

苏坐

sū zuò

隐坐

yǐn zuò

台坐

tái zuò

典坐

diǎn zuò

椎坐

zhuī zuò

并坐

bìng zuò

上坐

shàng zuò

灵坐

líng zuò

到坐

dào zuò

环坐

huán zuò

列坐

liè zuò

肃坐

sù zuò

炮坐

pào zuò

逮坐

dǎi zuò

奉坐

fèng zuò

兀坐

wù zuò

危坐

wēi zuò

宽坐

kuān zuò

卑坐

bēi zuò

却坐

què zuò

神坐

shén zuò

倚坐

yǐ zuò

密坐

mì zuò

陿坐

xiá zuò

传坐

chuán zuò

块坐

kuài zuò

敦坐

dūn zuò

擦坐

cā zuò

槁坐

gǎo zuò

少坐

shǎo zuò

上一组词:讲用
下一组词:讲亲

更多讲的组词

讲坐的意思


词语解释:

讲席﹔讲坛。坐﹐座。

引证解释:

⒈ 讲席;讲坛。坐,座。

引《魏书·彭城王勰传》:“故屈朝彦,遂亲传説;将临讲坐,惭战交情。”
《南史·袁宪传》:“会弘正将升讲坐,弟子毕集,乃延宪入室,授以麈尾,令宪竖义。”
唐道宣《续高僧传·习禪二·智顗》:“道俗延颈,老幼相携,戒塲讲坐,众将及万。”

更多坐的组词

讲坐详细解释


读音:jiǎng

讲jiǎng(1)(动)说(本义):~故事|他高兴得话都~不出来了。(2)(动)解释;说明:~书|这个字有几个~法|这本书是~气象的。(3)(动)商量;商议:~价儿。(4)(动)就某方面说;论:~技术他不如你;~干劲儿他比你足。(5)(动)讲求:~卫生|~团结|~速度。

读音:zuò[ zuò ]

1. 古人双膝跪地,把臀部靠在脚后跟上,这是其本义,后泛指以臀部着物而止息:席地而坐。坐待。坐垫。坐骨。坐化(佛教指和尚盘膝坐着死去)。坐禅。坐功。坐骑。

2. 乘,搭:坐车。坐船。

3. 坚守,引申为常驻,不动:“楚人坐其北门,而覆诸山下”。坐庄。

4. 建筑物的位置或背对着某一方向:坐落。坐北朝南。

5. 把锅、壶等放在火上:坐锅。

6. 物体向后施压力:房顶往后坐。

7. 介词,因,由于,为着:“停车坐爱枫林晚,霜叶红于二月花”。

8. 副词(a.空,徒然,如“胡为坐自苦,吞悲仍抚膺”;b.无故,自然而然,如“如若此,则盐必坐长十倍”;c.遂,即将,如“寒英坐销落,何用慰远客”;d.深,如“感此伤妾心,坐愁红颜老”;e.正,恰好,如“西村渡口人烟晚,坐见渔舟两两归”)。

9. 定罪:连坐。反坐。坐赃(犯贪赃罪)。

10. 瓜果等植物结实:坐瓜。坐果。

11. 同“座”。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025