讲和


讲和的组词


讲仪

jiǎng yí

讲平

jiǎng píng

讲闻

jiǎng wén

讲习

jiǎng xí

讲堂

jiǎng táng

讲山

jiǎng shān

讲射

jiǎng shè

讲解

jiǎng jiě

讲懽

jiǎng huān

讲脸

jiǎng liǎn

讲谈

jiǎng tán

讲咨

jiǎng zī

讲殿

jiǎng diàn

讲使

jiǎng shǐ

讲事

jiǎng shì

讲开

jiǎng kāi

讲蒙

jiǎng méng

讲匠

jiǎng jiàng

讲聚

jiǎng jù

讲筵

jiǎng yán

讲散

jiǎng sàn

讲目

jiǎng mù

讲众

jiǎng zhòng

讲亭

jiǎng tíng

讲帏

jiǎng wéi

讲诲

jiǎng huì

讲错

jiǎng cuò

讲剑

jiǎng jiàn

讲量

jiǎng liàng

讲求

jiǎng qiú

讲辩

jiǎng biàn

讲磨

jiǎng mó

讲动

jiǎng dòng

讲理

jiǎng lǐ

讲僧

jiǎng sēng

讲榻

jiǎng tà

讲道

jiǎng dào

讲耨

jiǎng nòu

讲经

jiǎng jīng

讲官

jiǎng guān

讲勖

jiǎng xù

讲传

jiǎng chuán

讲供

jiǎng gòng

讲治

jiǎng zhì

讲旅

jiǎng lǚ

讲讽

jiǎng fěng

讲德

jiǎng dé

讲话

jiǎng huà

讲亲

jiǎng qīn

讲臣

jiǎng chén

讲情

jiǎng qíng

讲阅

jiǎng yuè

讲席

jiǎng xí

讲念

jiǎng niàn

讲肄

jiǎng yì

讲让

jiǎng ràng

讲武

jiǎng wǔ

讲试

jiǎng shì

讲衆

jiǎng zhòng

讲述

jiǎng shù

讲拜

jiǎng bài

讲钟

jiǎng zhōng

讲悟

jiǎng wù

讲阁

jiǎng gé

讲教

jiǎng jiào

讲贯

jiǎng guàn

讲手

jiǎng shǒu

讲题

jiǎng tí

讲室

jiǎng shì

讲物

jiǎng wù

讲蒐

jiǎng sōu

讲义

jiǎng yì

讲定

jiǎng dìng

讲稿

jiǎng gǎo

讲鼓

jiǎng gǔ

讲唱

jiǎng chàng

讲艺

jiǎng yì

讲训

jiǎng xùn

讲桌

jiǎng zhuō

讲幄

jiǎng wò

讲清

jiǎng qīng

讲法

jiǎng fǎ

讲院

jiǎng yuàn

讲劘

jiǎng mó

讲学

jiǎng xué

讲礼

jiǎng lǐ

讲价

jiǎng jià

讲宗

jiǎng zōng

讲帐

jiǎng zhàng

讲轩

jiǎng xuān

讲好

jiǎng hǎo

讲花

jiǎng huā

讲考

jiǎng kǎo

讲真

jiǎng zhēn

讲章

jiǎng zhāng

讲辨

jiǎng biàn

讲肆

jiǎng sì

讲锐

jiǎng ruì

讲下

jiǎng xià

讲演

jiǎng yǎn

讲座

jiǎng zuò

讲和

jiǎng hé

讲谟

jiǎng mó

讲戎

jiǎng róng

讲闱

jiǎng wéi

讲图

jiǎng tú

讲诏

jiǎng zhào

讲课

jiǎng kè

讲集

jiǎng jí

讲修

jiǎng xiū

讲购

jiǎng gòu

讲业

jiǎng yè

讲贡

jiǎng gòng

讲通

jiǎng tōng

讲讨

jiǎng tǎo

讲祀

jiǎng sì

讲制

jiǎng zhì

讲功

jiǎng gōng

讲息

jiǎng xī

讲绎

jiǎng yì

讲校

jiǎng xiào

讲行

jiǎng xíng

讲坛

jiǎng tán

讲郎

jiǎng láng

讲口

jiǎng kǒu

讲复

jiǎng fù

讲兵

jiǎng bīng

讲师

jiǎng shī

讲陈

jiǎng chén

讲律

jiǎng lǜ

讲说

jiǎng shuō

讲寺

jiǎng sì

讲难

jiǎng nán

讲勗

jiǎng xù

讲史

jiǎng shǐ

讲钞

jiǎng chāo

讲扬

jiǎng yáng

讲论

jiǎng lùn

讲脩

jiǎng xiū

讲析

jiǎng xī

讲员

jiǎng yuán

讲度

jiǎng dù

讲语

jiǎng yǔ

讲舍

jiǎng shě

讲处

jiǎng chù

讲问

jiǎng wèn

讲古

jiǎng gǔ

讲议

jiǎng yì

讲会

jiǎng huì

讲嘴

jiǎng zuǐ

讲序

jiǎng xù

讲评

jiǎng píng

讲场

jiǎng chǎng

讲钱

jiǎng qián

讲颂

jiǎng sòng

讲叙

jiǎng xù

讲核

jiǎng hé

讲主

jiǎng zhǔ

讲命

jiǎng mìng

讲帷

jiǎng wéi

讲读

jiǎng dú

讲案

jiǎng àn

讲画

jiǎng huà

讲授

jiǎng shòu

讲释

jiǎng shì

讲切

jiǎng qiē

讲明

jiǎng míng

讲用

jiǎng yòng

讲树

jiǎng shù

讲搜

jiǎng sōu

讲化

jiǎng huà

讲诵

jiǎng sòng

讲隙

jiǎng xì

讲订

jiǎng dìng

讲欢

jiǎng huān

讲益

jiǎng yì

讲导

jiǎng dǎo

讲宣

jiǎng xuān

讲摩

jiǎng mó

讲究

jiǎng jiu

讲盟

jiǎng méng

讲劝

jiǎng quàn

讲数

jiǎng shù

讲索

jiǎng suǒ

讲唇

jiǎng chún

讲家

jiǎng jiā

讲士

jiǎng shì

讲説

jiǎng shuō

讲灯

jiǎng dēng

讲丐

jiǎng gài

讲宇

jiǎng yǔ

讲文

jiǎng wén

讲坐

jiǎng zuò

讲言

jiǎng yán

讲赞

jiǎng zàn

讲台

jiǎng tái

讲书

jiǎng shū

讲石

jiǎng shí

讲款

jiǎng kuǎn


成和

chéng hé

滑和

huá hé

浃和

jiā hé

剂和

jì hé

阳和

yáng hé

焦和

jiāo hé

灵和

líng hé

文和

wén hé

讲和

jiǎng hé

参和

cān hé

怀和

huái hé

应和

yìng hè

函和

hán hé

守和

shǒu hé

坿和

fù hé

外和

wài hé

交和

jiāo hé

情和

qíng hé

醇和

chún hé

辅和

fǔ hé

欢和

huān hé

晴和

qíng hé

不和

bù hé

元和

yuán hé

呼和

hū hé

题和

tí hé

愆和

qiān hé

议和

yì hé

谦和

qiān hé

寡和

guǎ hé

委和

wěi hé

齐和

qí hé

虚和

xū hé

煎和

jiān hé

崇和

chóng hé

柔和

róu hé

捏和

niē huò

伤和

shāng hé

凑和

còu hé

羲和

xī hé

履和

lǚ hé

相和

xiāng hè

人和

rén hé

圆和

yuán hé

物和

wù hé

恬和

tián hé

秦和

qín hé

神和

shén hé

热和

rè huo

合和

hé hé

绥和

suí hé

趋和

qū hé

调和

tiáo hé

商和

shāng hé

匀和

yún huo

舛和

chuǎn hé

买和

mǎi hé

惠和

huì hé

熙和

xī hé

撒和

sā hé

求和

qiú hé

渗和

shèn hé

掺和

chān huo

容和

róng hé

节和

jié hé

怡和

yí hé

千和

qiān hé

二和

èr hé

孝和

xiào hé

酌和

zhuó hé

凉和

liáng hé

贞和

zhēn hé

感和

gǎn hé

连和

lián hé

銮和

luán hé

恭和

gōng hé

議和

yì hé

韶和

sháo hé

违和

wéi hé

攀和

pān hé

脾和

pí hé

四和

sì hé

缓和

huǎn hé

一和

yī hè

安和

ān hé

内和

nèi hé

总和

zǒng hé

炀和

yáng hé

前和

qián hé

扇和

shàn hé

敷和

fū hé

禅和

chán hé

逼和

bī hé

失和

shī hé

搀和

chān huo

杂和

zá hé

葆和

bǎo hé

夹和

jiá hé

讴和

ōu hé

叶和

xié hé

干和

gàn hé

请和

qǐng hé

鹤和

hè hé

温和

wēn hé

众和

zhòng hé

揉和

róu hé

邻和

lín hé

烹和

pēng hé

豫和

yù hé

清和

qīng hé

贿和

huì hé

回和

huí hé

辑和

jí hé

乐和

lè he

熱和

rè hé

答和

dá hé

戢和

jí hé

樂和

lè hé

纯和

chún hé

乞和

qǐ hé

养和

yǎng hé

软和

ruǎn huo

说和

shuō he

儳和

chán hé

技和

jì hé

溶和

róng hé

粹和

cuì hé

详和

xiáng hé

密和

mì hé

劝和

quàn hé

暖和

nuǎn huo

大和

dà hé

至和

zhì hé

言和

yán hé

淹和

yān hé

处和

chǔ hé

随和

suí he

钦和

qīn hé

平和

píng hé

驾和

jià hé

善和

shàn hé

咸和

xián hé

隋和

suí hé

音和

yīn hé

私和

sī hé

祥和

xiáng hé

属和

shǔ hé

拔和

bá hé

昨和

zuó hé

结和

jié hé

就和

jiù hé

同和

tóng hé

冲和

chōng hé

淳和

chún hé

义和

yì hé

抚和

fǔ hé

饱和

bǎo hé

两和

liǎng hé

酬和

chóu hè

均和

jūn hé

含和

hán hé

媾和

gòu hé

中和

zhōng hé

追和

zhuī hé

洽和

qià hé

忠和

zhōng hé

澄和

chéng hé

畅和

chàng hé

休和

xiū hé

七和

qī hú

宣和

xuān hé

軟和

ruǎn hé

混和

hùn hé

全和

quán hé

沈和

shěn hé

诡和

guǐ hé

春和

chūn hé

厘和

lí hé

附和

fù hè

拌和

bàn huò

九和

jiǔ hé

太和

tài hé

宁和

níng hé

鸾和

luán hé

百和

bǎi hè

廱和

yōng hé

晞和

xī hé

倡和

chàng hé

六和

liù hé

宽和

kuān hé

许和

xǔ hé

卞和

biàn hé

静和

jìng hé

奉和

fèng hè

餐和

cān hé

三和

sān hé

时和

shí hé

赞和

zàn hé

带和

dài hé

雍和

yōng hé

融和

róng hé

缉和

jī hé

共和

gòng hé

説和

shuō hé

打和

dǎ hé

搅和

jiǎo huo

碰和

pèng hé

鸣和

míng hé

嘻和

xī hé

燮和

xiè hé

焚和

fén hé

阴和

yīn hé

亲和

qīn hé

仁和

rén hé

蕴和

yùn hé

协和

xié hé

谐和

xié hé

济和

jì hé

蹈和

dǎo hé

乖和

guāi hé

修和

xiū hé

保和

bǎo hé

痊和

quán hé

解和

jiě hé

凝和

níng hé

气和

qì hé

民和

mín hé

羼和

chàn hé

胁和

xié hé

迭和

dié hé

婉和

wǎn hé

唱和

chàng hè

发和

fā hé

丰和

fēng hé

歇和

xiē hé

赓和

gēng hè

康和

kāng hé

垒和

lěi hé

詶和

zhòu hé

研和

yán hé

荆和

jīng hé

通和

tōng hé

流和

liú hé

饮和

yǐn hé

弘和

hóng hé

暄和

xuān hé

汩和

gǔ hé

上一组词:宣战
下一组词:打更

更多讲的组词

讲和的意思


词语解释:

讲和jiǎnghé

(1) 彼此(.好工具)和解,不再打仗或争执

英settle a dispute

引证解释:

⒈ 指交战双方谈判和平。

引《新唐书·张说传》:“始为相时,帝欲事吐蕃,説密请讲和以休息鄣塞。”
清侯朝宗《太子丹论》:“宋之亡也, 秦檜、汤思退之流,日以挑衅之説,挟持杀戮天下之谋臣战将,始终以讲和误其国。”
茅盾《右第二章》二:“这又是一个钟头没有听得响声了,也许今天就讲和,-- 英国或是美国领事出来调停,不打了,也是很可能的。”

⒉ 指人与人和解。 《新唐书·顾彦朗传》:“敬瑄诬劾彦朗擅兴兵掠西境。

引僖宗下詔申晓讲和,乃得到军。”
明李贽《与友人书》:“我欲託晋老作一书与偶愚,专专劝其回心讲和为佳。”
许杰《惨雾》:“﹝加启﹞走上前来,好像代他们讲和。”

国语词典:

结束纷争,彼此和解。

网络解释:

讲和

讲和,指彼此和解,不再打仗或争执。语出《新唐书·张说传》:“始为相时,帝欲事吐蕃,说密请讲和以休息鄣塞。”
更多和的组词

讲和详细解释


读音:jiǎng

讲jiǎng(1)(动)说(本义):~故事|他高兴得话都~不出来了。(2)(动)解释;说明:~书|这个字有几个~法|这本书是~气象的。(3)(动)商量;商议:~价儿。(4)(动)就某方面说;论:~技术他不如你;~干劲儿他比你足。(5)(动)讲求:~卫生|~团结|~速度。

读音:hé,hè,huó,huò,hú[ hé ]

1. 相安,谐调:和美。和睦。和谐。和声。和合(a.和谐;b.古代神话中象征夫妻相爱的两个神)。和衷共济。

2. 平静:温和。祥和。和平。和气。和悦。和煦。惠风和畅。

3. 平息争端:讲和。和约。和议。和亲。

4. 数学上指加法运算中的得数:二加二的和是四。

5. 连带:和盘托出(完全说出来)。和衣而卧。

6. 连词,跟,同:我和老师打球。

7. 介词,向,对:我和老师请教。

8. 指日本国:和服(日本式服装)。和文。大和民族。

9. 体育比赛不分胜负的结果:和棋。和局。

10. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025