sī shè
sī láng
sī làn
sī nào
sī pú
sī luó
sī yì
sī jiǎo
sī zào
sī xì
sī ái
sī lài
sī ér
sī nòu
sī yú
sī bìng
sī yǎo
sī chǎo
sī jìn
sī tǐng
sī pū
sī luó
sī chán
sī shù
sī chuò
sī chǎo
sī shuō
sī luò
sī liú
sī wěi
sī hùn
sī yōng
sī hùn
sī gēn
sī xià
sī lì
sī gòu
sī bō
sī jìn
sī còu
sī gōu
sī tái
sī tú
sī bó
sī jī
sī shā
sī gǎn
sī shǒu
sī shú
sī dǎ
sī qù
xiǎo tǐng
tiān tǐng
yìng tǐng
qí tǐng
jīng tǐng
jīng tǐng
qiān tǐng
shēn tǐng
shòu tǐng
yīng tǐng
bǐ tǐng
gū tǐng
xiù tǐng
nào tǐng
fāng tǐng
áng tǐng
qīng tǐng
dǎ tǐng
jùn tǐng
jiān tǐng
yè tǐng
kuān tǐng
sān tǐng
lì tǐng
jìng tǐng
gěng tǐng
qiáng tǐng
jīn tǐng
jìng tǐng
gāng tǐng
lù tǐng
shēn tǐng
jìn tǐng
sī tǐng
biāo tǐng
chuāng tǐng
zhí tǐng
⒈ 顶撞。
引明高明《琵琶记·牛相发愁》:“他原来要奏丹墀,敢和我廝挺相持。”
明王錂《春芜记·忤奸》:“我祇将忠义存,向权门怎生卑逊?况復是同袍合簪,又何妨语言廝挺?”
互相争辩、顶撞。
厮sī(1)(名)古代剥削阶级对服杂役的人的蔑称。(2)(副)互相。
挺读音:tǐng1.硬而直:笔~。~立。~然屹立(坚强地直立着)。
2.伸直或凸出(身体或身体的一部分):~胸。~着脖子。
3.勉强支撑:他有病还硬~着上班。
4.特出;杰出:英~。~拔。
5.很:这花~香。他学习~努力。心里~不痛快的。
6.用于机枪。