shēn shù
shēn wēi
shēn tǎo
shēn xǔ
shēn jìn
shēn shāng
shēn xī
shēn bào
shēn zhuó
shēn xù
shēn dǎo
shēn liào
shēn xiè
shēn zhù
shēn zhǔ
shēn dá
shēn bàn
shēn xiān
shēn zhù
shēn zhǎn
shēn fǔ
shēn biàn
shēn jiāo
shēn zhāng
shēn kuǎn
shēn jiǎn
shēn yuān
shēn shū
shēn dié
shēn zòu
shēn fù
shēn jǐng
shēn shěn
shēn shǒu
shēn lìng
shēn shì
shēn tǐng
shēn dìng
shēn shēn
shēn huō
shēn chì
shēn hán
shēn hè
shēn lǐng
shēn yǎn
shēn jiè
shēn jiù
shēn shuō
shēn liè
shēn bá
shēn shū
shēn biǎo
shēn chì
shēn jìng
shēn jù
shēn sòng
shēn bái
shēn hèn
shēn xī
shēn dōu
shēn shú
shēn kòng
shēn jiàn
shēn gōng
shēn chàng
shēn gòu
shēn fá
shēn chì
shēn dí
shēn lǐ
shēn shí
shēn yí
shēn zǐ
shēn duàn
shēn gào
shēn jiè
shēn chén
shēn yòu
shēn gù
shēn sù
shēn bù
shēn zhì
shēn jiě
shēn qǐng
shēn jiū
shēn jǐng
shēn jiǎng
shēn chì
shēn jié
shēn biàn
shēn méng
shēn huà
shēn biàn
shēn chù
shēn jiàn
shēn dàn
shēn chè
shēn tǐng
sān tǐng
jīng tǐng
zhí tǐng
jìng tǐng
nào tǐng
jìng tǐng
yè tǐng
yīng tǐng
lù tǐng
gāng tǐng
gěng tǐng
xiǎo tǐng
tiān tǐng
shòu tǐng
qiān tǐng
dǎ tǐng
jùn tǐng
jiān tǐng
áng tǐng
qí tǐng
xiù tǐng
bǐ tǐng
shēn tǐng
qiáng tǐng
chuāng tǐng
gū tǐng
kuān tǐng
sī tǐng
fāng tǐng
jìn tǐng
qīng tǐng
jīng tǐng
jīn tǐng
lì tǐng
biāo tǐng
yìng tǐng
⒈ 谓辨明而从宽处理。
引《新唐书·虞世南传》:“﹝世南对曰﹞:‘又山东淫雨, 江淮大水,恐有寃狱枉繫,宜省録纍囚,庶几或当天意。’帝然之,於是遣使賑飢民,申挺狱讼,多所原赦。”
申shēn(1)(动)说明;陈述:~言|三令五~。(2)(名)地支的第九位。参看〔干支〕。(3) 上海市的别称;(4) 姓氏;(5) 申时,旧式记时法,相当于十五点到十七点
挺读音:tǐng1.硬而直:笔~。~立。~然屹立(坚强地直立着)。
2.伸直或凸出(身体或身体的一部分):~胸。~着脖子。
3.勉强支撑:他有病还硬~着上班。
4.特出;杰出:英~。~拔。
5.很:这花~香。他学习~努力。心里~不痛快的。
6.用于机枪。