shēn shǒu
shēn biān
shēn wèi
shēn qì
shēn tǐ
shēn gǔ
shēn shàn
shēn cháng
shēn yín
shēn shì
shēn fen
shēn líng
shēn yàng
shēn jià
shēn dì
shēn pàn
shēn jià
shēn qì
shēn pī
shēn shì
shēn qīn
shēn qián
shēn zhǎng
shēn zhòng
shēn bǎn
shēn bǎn
shēn xíng
shēn zì
shēn shí
shēn gàn
shēn shī
shēn shang
shēn bàn
shēn jiā
shēn zi
shēn qiàn
shēn tú
shēn qióng
shēn míng
shēn shǒu
shēn móu
shēn báo
shēn cái
shēn xīn
shēn fàn
shēn qū
shēn gàn
shēn fèn
shēn yáo
shēn jī
shēn duàn
shēn xùn
shēn tǐ
shēn kǒu
shēn huǒ
shēn zhǔ
shēn xià
shēn pǐn
shēn guī
shēn gāo
shēn gè
shēn xíng
shēn bàng
shēn mìng
shēn hòu
shēn yùn
shēn biān
shēn hòu
shēn qián
shēn jì
shēn dīng
shēn cái
shēn shòu
shēn fǎ
shēn tǐng
shēn pēi
shēn wáng
shēn yāo
shēn zī
shēn jǐ
shēn yǐng
shēn gōng
shēn dú
shēn lì
shēn wén
shēn cái
shòu tǐng
jīn tǐng
lù tǐng
shēn tǐng
jīng tǐng
dǎ tǐng
chuāng tǐng
gěng tǐng
qīng tǐng
jùn tǐng
kuān tǐng
áng tǐng
qiáng tǐng
lì tǐng
qí tǐng
jìng tǐng
sī tǐng
yè tǐng
bǐ tǐng
jìn tǐng
sān tǐng
jìng tǐng
xiǎo tǐng
qiān tǐng
gāng tǐng
fāng tǐng
gū tǐng
biāo tǐng
jīng tǐng
nào tǐng
tiān tǐng
shēn tǐng
yìng tǐng
xiù tǐng
jiān tǐng
yīng tǐng
zhí tǐng
⒈ 方言。犹躯干。
引刘绍棠《青枝绿叶》:“这骡子身挺四胯都好。”
身shēn(1)(名)身体:~上。(2)(名)指生命:奋不顾~。(3)(名)自己;本身:以~作则。(4)(名)人的品格和修养:修~。(5)(名)物体的中部或主要部分:车~|船~。(6)(名)(~儿)(量)用于衣服:做两~儿制服。
挺读音:tǐng1.硬而直:笔~。~立。~然屹立(坚强地直立着)。
2.伸直或凸出(身体或身体的一部分):~胸。~着脖子。
3.勉强支撑:他有病还硬~着上班。
4.特出;杰出:英~。~拔。
5.很:这花~香。他学习~努力。心里~不痛快的。
6.用于机枪。