huī háo
huī rǎn
huī lèi
huī gē
huī sǎo
huī sì
huī gōng
huī huò
huī chì
huī zhǔ
huī mù
huī dòng
huī xiù
huī yǔ
huī tì
huī huàn
huī hàn
huī shǒu
huī chǔ
huī sǎ
huī jīn
huī mèi
huī jīn
huī yáng
huī rǎo
huī hū
huī mǒ
huī fú
huī sàn
huī chuò
huī pāi
huī wǔ
huī huō
huī xī
huī xùn
huī fā
huī shī
huī huò
huī huī
huī jiě
huī mò
huī nòng
huī rì
huī fǔ
huī hē
gǔ nong
zhuān nòng
tiáo nòng
dào nòng
shì nòng
cháo nòng
pān nòng
yuè nòng
qí nòng
tī nòng
qiè nòng
chī nòng
bō nòng
tuán nong
jià nòng
duō nòng
duǎn nòng
gàn nòng
zhuō nòng
ào nòng
mí nòng
xī nòng
zhuā nòng
xiā nòng
cuō nòng
niān nòng
shí nòng
miào nòng
hū nòng
píng nòng
zhān nòng
kū nòng
chuī nòng
qǐ nòng
róu nòng
niē nong
fān nòng
dǎo nòng
fàn nòng
wǔ nòng
cuàn nòng
lǐ nòng
wán nòng
hǒng nòng
xiàn nòng
qī nòng
yǎ nòng
wǔ nòng
zhuǎn nòng
xiǎn nòng
dòu nòng
qīng nòng
bān nòng
zuò nòng
yín nòng
shǎng nòng
mǎi nòng
míng nòng
áo nòng
ào nòng
dà nòng
mó nòng
bǒ nòng
āi nòng
chuō nòng
gū nòng
mó nòng
shì nòng
pán nòng
ruó nòng
liáo nòng
cāo nòng
cán nòng
biàn nòng
bǎi nòng
hù nong
jiǔ nòng
bǎi nòng
mì nòng
bì nòng
tuán nong
shēng nòng
shān nòng
cuān nong
qīng nòng
duō nòng
mài nong
wǔ nòng
xiàng lòng
yán nòng
xuè nòng
zuò nòng
dǎo nòng
xì nòng
lǐ lòng
tiǎn nòng
yú nòng
jiǎo nòng
hú nòng
hǎo nòng
bān nòng
niǎn nòng
yī nòng
fǔ nòng
xuàn nòng
chěng nòng
bǎ nòng
jī nòng
sān nòng
huà nòng
rào nòng
bō nòng
suō nòng
biān nòng
yé nòng
yú nòng
cuō nòng
hái nòng
huī nòng
dòu nong
tiǎo nòng
bó nòng
wǔ nòng
tán nòng
zào nòng
chǔ nòng
tào nòng
diào nòng
bào nòng
shān nòng
⒈ 抛洒耍弄。
引晋郭璞《江赋》:“挥弄洒珠,拊拂瀑沫。”
唐白居易《山游示小妓》诗:“春泉共挥弄,好树同攀玩。”
⒉ 弹奏。
引唐白居易《琴》诗:“何烦故挥弄,风絃自有声。”
⒊ 犹挥动。
引宋苏辙《次韵子瞻广陵会三同舍》之一:“谈词坐倾倒,玉麈日挥弄。”
挥huī(1)(动)挥舞;摇动:~戈|~手。(2)(动)用手把泪或汗珠儿等抹掉:~泪|~汗如雨。(3)(动)指挥(军队):指~。(4)(动)散出;散:~金如土。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。