huī wǔ
huī yáng
huī fú
huī huō
huī mù
huī rì
huī háo
huī yǔ
huī mǒ
huī sǎo
huī mèi
huī sì
huī huò
huī xùn
huī chì
huī jīn
huī hū
huī nòng
huī chuò
huī gē
huī jiě
huī sǎ
huī fǔ
huī gōng
huī hàn
huī mò
huī huò
huī fā
huī dòng
huī rǎn
huī sàn
huī xiù
huī shī
huī zhǔ
huī hē
huī huī
huī chǔ
huī shǒu
huī huàn
huī jīn
huī rǎo
huī xī
huī pāi
huī tì
huī lèi
gù fú
fǔ fú
shì fú
jiǎo fú
kuāng fú
zhuó fú
qū fú
zhào fú
xǐ fú
qīng fú
wéi fú
bá fú
qīng fú
zhāo fú
guò fú
yīng fú
miè fú
hóng fú
zōng fú
fàn fú
guī fú
jiān fú
biāo fú
chuī fú
mó fú
jī fú
bāo fú
pī fú
tí fú
shàn fú
jiǎn fú
kǎi fú
shù fú
yíng fú
fǎng fú
zhú fú
pì fú
zhǔ fú
tí fú
fǔ fú
bǐng fú
mó fú
sǎo fú
lú fú
zhòng fú
liáo fú
chú fú
zhǎn fú
pái fú
jiǔ fú
piāo fú
bái fú
zhǎn fú
jiǎn fú
piāo fú
dà fú
fěn fú
pāo fú
yíng fú
mó fú
jǐng fú
jiǎo fú
jīn fú
nì fú
yíng fú
zhěng fú
huī fú
yù fú
⒈ 谓运笔书写。
⒉ 斫削。
引宋韩维《治圃》诗:“援斧一挥拂,棒芜为之披。”
⒊ 弹奏。
引宋苏舜钦《演化弄琴歌》:“双塔老师古突兀,索我瑶琴一挥拂。”
⒋ 谓搧动烟尘使散去。
引冰心《空巢》:“我点燃了烟,猛吸了几口,我又下意识地用手挥拂着眼前的浓烟。”
挥huī(1)(动)挥舞;摇动:~戈|~手。(2)(动)用手把泪或汗珠儿等抹掉:~泪|~汗如雨。(3)(动)指挥(军队):指~。(4)(动)散出;散:~金如土。
拂读音:fú,bì[ fú ]1. 拭,掸去:拂拭。拂尘。
2. 轻轻擦过:拂晓。春风拂面。微风拂煦。
3. 甩动,抖动:拂袖而去。
4. 违背,不顺:忠言拂耳。拂逆。