huī pāi
huī wǔ
huī mò
huī jiě
huī lèi
huī yǔ
huī yáng
huī xiù
huī huò
huī xī
huī shī
huī chǔ
huī mù
huī fú
huī dòng
huī fā
huī mǒ
huī hū
huī sǎ
huī gōng
huī sàn
huī tì
huī rì
huī huī
huī fǔ
huī huàn
huī chuò
huī rǎo
huī hàn
huī hē
huī huò
huī sì
huī gē
huī mèi
huī sǎo
huī rǎn
huī háo
huī chì
huī jīn
huī shǒu
huī nòng
huī huō
huī xùn
huī jīn
huī zhǔ
fāng hàn
tù hàn
jiǎn hàn
chén hàn
bāng hàn
píng hàn
chuò hàn
háo hàn
tiān hàn
yǔ hàn
lín hàn
chí hàn
shǒu hàn
cǎi hàn
yàn hàn
qīng hàn
yí hàn
cuì hàn
líng hàn
jiǎo hàn
chī hàn
xiān hàn
diǎn hàn
zhá hàn
rú hàn
háo hàn
chǔ hàn
yīn hàn
huì hàn
sì hàn
wén hàn
hán hàn
lí hàn
hé hàn
tāo hàn
yuán hàn
liáng hàn
yuǎn hàn
bái hàn
ruò hàn
bǎo hàn
fān hàn
huī hàn
hái hàn
cí hàn
rǎn hàn
wěn hàn
diào hàn
róu hàn
guǎn hàn
chōu hàn
wéi hàn
fēi hàn
gū hàn
qióng hàn
jǐn hàn
shū hàn
bǐ hàn
cí hàn
shǐ hàn
cāo hàn
fán hàn
jiān hàn
piān hàn
miào hàn
lóng hàn
xiāo hàn
nèi hàn
róng hàn
wéi hàn
nuò hàn
zǎo hàn
qīng hàn
chì hàn
shuāng hàn
kuí hàn
xīn hàn
gāo hàn
biǎo hàn
yù hàn
chǐ hàn
tuō hàn
zhā hàn
yà hàn
huá hàn
gǔ hàn
⒈ 犹挥毫。
引《晋书·虞溥传》:“若乃含章舒藻,挥翰流离,称述事务,探賾究奇……亦惟才所居,固无常人也。”
唐沉佺期《和元舍人万顷临池玩月戏为新体》:“挥翰初难拟,飞名岂易陪。”
明李东阳《麓堂诗话》:“卞户部华伯在景泰间,盛有诗名,对客挥翰,敏捷无比。”
运笔书写。
挥huī(1)(动)挥舞;摇动:~戈|~手。(2)(动)用手把泪或汗珠儿等抹掉:~泪|~汗如雨。(3)(动)指挥(军队):指~。(4)(动)散出;散:~金如土。
翰读音:hàn翰hàn〈书〉(名)原指羽毛;后来借指毛笔、文字、书信等:~墨。