xiān miào
qí miào
dào miào
jùn miào
yòu miào
kōng miào
rù miào
yǎo miào
yāo miào
chōng miào
shú miào
qiǎo miào
duān miào
xiě miào
xié miào
jiāo miào
jǐng miào
xié miào
chěng miào
chāo miào
jí miào
yán miào
jué miào
jīng miào
qīng miào
jiāo miào
mǐn miào
shū miào
bù miào
màn miào
juān miào
qióng miào
fū miào
xuán miào
tán miào
shén miào
měi miào
huá miào
jiǎn miào
shàng miào
èr miào
qīng miào
jué miào
níng miào
wǎn miào
bǐ miào
cū miào
qiǎn miào
jiǎo miào
wēi miào
jī miào
yuán miào
gāo miào
ào miào
líng miào
qiào miào
wǎn miào
jìn miào
ào miào
tóng miào
zhòng miào
liáo miào
lì miào
zào miào
guǐ miào
yīng miào
hóng miào
jiā miào
shēn miào
mò miào
hóng miào
xīn miào
yào miào
làn miào
jiǎo miào
⒈ 秀美。
引宋刘一止《点绛唇》词:“洞户香凝,宴开特地风烟好。靚妆娟妙。玉雪光相照。”
宋范成大《后巫山高》诗:“凝真宫前十二峯,两峯娟妙翠插空。”
清龚自珍《卖花声》词序:“偶客秣陵,得墨菊二本,甚娟妙,小词赏之。”
茅盾《虹》四:“隔壁那家是搬来不久的湖北人。男子大概是在什么学校里当教员的罢,女子有一位娟妙的少妇和十七八岁的活泼的姑娘。”
娟juān(形)秀丽;美好:~秀。
妙读音:miào妙miào(1)(形)好;美妙:~品|~境|~不可言。(2)(形)神奇;巧妙;奥妙:~计|~策|~用|~算|~诀|~手回春|莫名其~。